Chương 23: Sính lễ

Editor: Lạc Lạc

Beta: Nguyệt Vi Yên, Vũ Ngư Nhi

Hoàng đế ghép chiếc khóa ngàn trượng lại. Thủ pháp cực kỳ nhanh nhẹn khiến người ta không thể thấy rõ động tác.

Tiết Tĩnh Xu không nhịn được hỏi: "Bệ hạ thường xuyên ngắm nó?"

Hoàng thượng lắc đầu, đặt khóa ngàn trượng lên mặt bàn: "Giải được một lần rồi thì không còn thú vị nữa."

Nghe ý của hắn, có lẽ chỉ chơi đùa vài lần đã đạt được đến trình độ thuần thục như bây giờ.

Tiết Tĩnh Xu nghe xong không nói gì.

Hoàng thượng không phát hiện ra điều gì, lấy cuốn sổ con từ trong tay áo ra đưa cho nàng: "Đây là danh sách lễ vật Lễ bộ trình lên, nàng xem có vấn đề gì cần phải xem xét lại nữa không?"

"Danh sách gì thế ạ?" Tiết Tĩnh Xu nghi hoặc

"Lễ ăn hỏi."

Lễ ăn hỏi là ngày nhà trai mang sính lễ tới nhà gái.

Nếu là trong dân gian, danh sách lễ vật này sẽ do người mai mối mang sang nhà gái, cùng cha mẹ cô gái bàn bạc có cần thêm bớt gì không.

Nếu là hoàng gia thì sính lễ sẽ trực tiếp đưa đến cửa, chưa bao giờ có việc thương lượng chứ đừng nói là hai bên nam nữ cùng nhau ngồi bàn bạc. Lúc này nhà gái muốn hắn cho nhiều một ít, cho ít một xíu? Tất cả đều không được.

Tiết Tĩnh Xu đang định cầm sổ con thì thu tay về: "Việc này bệ hạ nên làm chủ."

Hoàng thượng thấy nàng không nhận liền nói: "Vốn dĩ nên đưa cho hoàng tổ mẫu quyết định thế nhưng lão nhân gia bà già rồi, sức khỏe không tốt nên chỉ xem qua loa. Trẫm đành dựa theo những thông lệ trước đây nhưng lại không biết nàng thích gì nên muốn đưa nàng nhìn một chút."

Thấy hắn giải thích như vậy, Tiết Tĩnh Xu hiểu ý tốt của hắn thế nhưng nào có chuyện hai người chưa thành thân lại ngồi bàn luận sính lễ nhiều hay ít?

Nàng đành phải nói: "Cứ theo những thông lệ như trước là được. Bệ hạ không biết... như này không hợp phong tục dân gian."

Thực ra lúc trước hoàng thượng muốn nàng chọn bản vẽ của hỉ phục hỉ khăn đã không hợp quy củ rồi nhưng lúc đó nàng còn không kịp nghĩ tới.

Hoàng thượng như đã hiểu ra, gật gật đầu thu hồi sổ con: "Thì ra là thế."

Hắn lại nói: "Lễ bộ đã chọn ngày lành, hai mươi lăm tháng giêng sẽ đến Tiết phủ đưa sính lễ."

Hôm nay là hai mươi ba, vậy chính là ngày kia rồi.

Trong lòng Tiết Tĩnh Xu rất phức tạp, theo phong tục xưa sau khi nhận sính lễ xong thì nàng không được ra khỏi phủ. Lúc này nữ quan trong cung sẽ được phái xuống dạy nàng các nghi thức của đại hôn và quy củ trong cung để đến ngày mười tám tháng hai sẽ trực tiếp đi từ Tiết phủ đến nội cung. Bắt đầu từ lúc đó, nàng bị canh giữ trong bốn bức tường cao không được tùy ý rời đi.

Hoàng thượng thấy nàng im lặng liền hỏi: "Có phải thời gian hơi gấp không?"

Tiết Tĩnh Xu lắc đầu. Nếu là bình thường thì có lẽ hơi gấp nhưng hiện giờ là tình huống đặc biệt nên không thể so sánh.

"Hơn hai mươi ngày tới thần nữ không thể tiến cung. Nếu thân thể thái hoàng thái hậu có vấn đề gì mong bệ hạ phái công công đến thông báo một tiếng."

Hoàng thượng nghi ngờ nói: "Vì sao không thể tiến cung?"

Ngược lại cái gì hắn cũng không biết.

Tiết Tĩnh Xu đành phải nói hết các tục lệ một lượt cho hắn nghe, cuối cùng mới nói: "Trước khi kết hôn một thời gian, hai bên nam nữ không thể gặp nhau."

Hoàng thượng cau mày khẽ gật đầu.

Tiết Tĩnh Xu nói xong thì thấy hơi không được tự nhiên, lần tiếp theo gặp lại hắn đã là đêm động phòng hoa chúc rồi, nhưng, nhưng...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!