Chương 15: Gia tiệc

Editor: Lạc Lạc

Beta: Nguyệt Vi Yên, Vũ Ngư Nhi

Tiết Tĩnh Xu nghe xong liền vội vàng mở cửa sổ ra xem. Lúc này trên cây đã không có một bóng người, chỉ còn nhánh cây hơi dao động làm rơi mấy khối tuyết đọng.

"Cái gì? Hắn đi rồi?" Liễu Nhi ngó đầu ra ngoài nhìn, lại không từ bỏ ý định nên chạy xuống dưới tàng cây để chắc chắn người kia đã biến mất.

Nàng vừa về vừa nhíu mày nghi hoặc, đột nhiên mắt lóe sáng rồi vỗ tay nói: "Tiểu thư, em nhớ ra rồi. Hắn chính là thần võ Đại tướng quân, người đã bất tỉnh ở ngoài am ni cô ấy ạ!"

"Vào trong rồi nói, bên ngoài lạnh lắm." Tiết Tĩnh Xu nói.

Liễu Nhi chạy vài bước vào phía trong, miệng vẫn nói: "Vừa rồi em bị dọa sợ nên không nghĩ được gì. Bây giờ ngẫm lại thì đúng là hắn rồi nhưng hắn tới đây làm gì chứ?"

Buổi chiều Hoàng thượng vừa đề cập về người này thì giờ lại nhìn thấy hắn xuất hiện ở trong phủ.... Trong đầu Tiết Tĩnh Xu có rất nhiều suy nghĩ cuối cùng lại nói: "Có lẽ hắn chỉ đi ngang qua đây."

Liễu Nhi nhăn mặt: "Thật là một người lạ lùng! Đường lớn không đi mà lại trèo lên cây đi làm gì?"

Mặc dù lòng nghi ngờ nhưng nàng cũng không cố gắng tìm hiểu. Tuy không có chuyện gì xảy ra nhưng bỗng dưng có một nam tử xuất hiện trong viện của tiểu thư. Nếu người ngoài biết được sẽ bị đồn đại không tốt. Cuối cùng nàng quyết định giấu chuyện này trong lòng, không nhắc đến nữa.

Ngày tiếp theo, các cô nương đã gả của Tiết gia và con cháu ở bên ngoài đều trở về.

Tiết phủ có bảy tiểu thư và bốn thiếu gia. Đại tiểu thư và Nhị tiểu thư đều đã xuất giá, trừ Đại tiểu thư đang ở góa thì cả sáu tiểu thư đều có mặt đầy đủ.

Về phần mấy vị thiếu gia, hôm nay Đại thiếu gia – thứ xuất của Đại lão gia đã xin bộ binh cho hồi phủ, Nhị thiếu gia, Tam thiếu gia do Tam lão gia sinh ra luôn học ở thư viện ngoài thành cũng bị Tiết lão thái gia gọi trở về.

Bọn hạ nhân quét dọn sạch sẽ phòng khách của phủ, sắp xếp bốn năm chiếc bàn lớn, ngăn cách giữa nam và nữ là tấm bình phong.

Nhóm tiểu bối và nữ quyến ngồi chung một bàn, trong đó có sáu vị cô nương cùng với ba vị thiếu nãi. Nhị nãi nãi và Tam nãi nãi vào phủ muộn nên chưa có con dưới gối. Bên cạnh Đại nãi nãi là một đứa bé trai khoảng ba bốn tuổi, là con trai trưởng của Đại thiếu gia, cũng là tiểu thiếu gia duy nhất của Tiết phủ đến giờ.

Vài vị tiểu thư ngồi theo thứ tự, Tiết Tĩnh Xu ngồi giữa Nhị tiểu thư và Tứ tiểu thư.

Nhị tiểu thư là trưởng nữ của Tam lão gia, cùng tuổi với nàng, chỉ sinh sớm hơn nàng mấy tháng. Quan hệ giữa Nhị phu nhân và Tam phu nhân khá thân thiết nên hai nàng cùng nhau lớn lên, vô cùng thân thiết, vì tuổi gần nhau nên hai người cũng không gọi nhau là chị em mà trực tiếp gọi nhũ danh.

Mười năm sau gặp lại, người chị thân thiết ngày xưa đã là phụ nữ có chồng. Tiết Tĩnh Xu nghe nàng nhẹ nhàng gọi mình là Tam muội muội nên cũng cười nói đáp chuyện với Nhị tỷ tỷ.

Tiết Tĩnh Uyển ngồi cách vài người hỏi: "Nhị tỷ tỷ, sao tiểu Niếp Niếp không về cùng tỷ?"

Nhị tiểu thư cười nói: "Bà nội đưa nó đi dâng hương cùng rồi."

Tiết Tĩnh Uyển tò mò nhìn bụng nàng: "Vậy bao giờ tiểu bảo bảo mới ra đời?"

Nhị tiểu thư vuốt bụng rồi dịu dàng nói: "Có lẽ là tháng tư năm sau, nếu nó vội vàng thì chắc sẽ ra sớm một chút."

Tiết Tĩnh Uyển tò mò đang định hỏi tiếp thì bỗng nhiên Tứ tiểu thư đi ra phía trước ngăn cách nàng.

"Này!" Tiết Tĩnh Uyển nhíu mày nhìn nàng ta, bất mãn nói: "Ngươi đang chắn ta."

Tứ tiểu thư hừ một tiếng: "Ăn không nói ngủ không nói. Những quy củ ngươi học đi đâu hết rồi?"

Tiết Tĩnh Uyển không chịu yếu thế: "Cho dù quy củ của ngươi tốt nhưng có tốt hơn của Tam tỷ không? Tỷ ấy học quy củ trong cung, Tam tỷ còn chưa nói gì thì ngươi có quyền gì mà nói?"

Từ khi Tiết Tĩnh Xu hồi phủ, Tứ tiểu thư ghét nhất việc mọi người so sánh nàng với nàng ta, hơn nữa còn nói nàng không sánh bằng. Hết lần này tới lần khác Tiết Tĩnh Uyển đều cố ý chạm vào nỗi đau của nàng.

Nàng lạnh lùng định phản bác thì Tiết Tĩnh Xu lại nói: "Uyển bát, không cần nói nhiều, muội muốn ôn chuyện với Nhị tỷ thì chốc nữa lúc giải tán sẽ có thời gian."

Tiết Tĩnh Uyển nhăn mũi, ngoan ngoãn không lên tiếng rồi làm mặt quỷ với Tứ tiểu thư xong quay đầu tìm Lục tiểu thư nói chuyện: "Lục muội muội, muội ăn thử bánh ngọt hoa mai kim sa này đi, mùi vị ngon lắm."

"Cám ơn Ngũ tỷ tỷ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!