Chương 11: Thánh chỉ

Editor: Nguyệt Vi Yên

Beta: Vũ Ngư Nhi

Tiết Tĩnh Xu vừa về đến phủ thì lễ vật của thái hoàng thái hậu và hoàng đế cũng đã theo sau.

Phần thưởng của thái hoàng thái hậu là thuốc bổ thì còn dễ nói. Tuy rằng là vật quý báu nhưng không phải người thường sẽ không tìm được, nhưng hoàng đế lại thưởng tám lạng trà Minh Tiền, trà Long Tĩnh, khiến không biết kẻ phải kinh ngạc.

Ai cũng biết loại cống trà này vô cùng trân quý. Lúc tiên đế còn tại vị, mọi người thường coi trà này là chuẩn mực về sự sủng ái của hoàng đế, ai được nhiều thì sẽ được thánh sủng.

Còn nhớ hồi trước, khi Sở quý phi được sủng ái liền lấy được năm lạng trà từ chỗ hoàng đế, thậm chí còn vượt qua phân lệ của hậu cung. Chuyện này đã khiến lòng Vương hoàng hậu canh cánh cả đời.

Bây giờ hoàng thượng lại thưởng cho Tiết gia Tam cô nương đủ tám lạng trà. Cần biết giờ đã là cuối năm, có lẽ đây là tất cả chỗ trà còn dư trong cung của bệ hạ.

Phần ân sủng này ai có thể sánh được chứ?

Sau khi Tam cô nương tiến cung xong chỉ sợ sẽ độc chiếm thánh sủng một thời gian.

Một số nhà có nữ tử vừa độ tuổi, lúc đầu định thừa dịp hoàng thượng nhả ra thì đưa con gái vào cung, nhưng lúc này đang phải suy tính lại kế hoạch xem có phù hợp hay không.

Có lẽ bọn họ nên hoãn lại, không nên đưa con gái nhà mình vào tranh sủng lúc Tiết gia cô nương mới nhận được thánh sủng, chỉ sợ chẳng tranh được tí gì.

Trong Tiết phủ, người hiểu rõ nhất về phân lượng phần thưởng của hoàng đế chính là Tiết lão thái gia và Chu lão thái quân.

Chu lão thái quân âm thầm nói chi tiêu trong viện Tiết Tĩnh Xu cho các phu nhân nhất trí.

Về phần bản thân Tiết Tĩnh Xu thì giống như những lời nàng nói trước mặt hoàng đế, nàng không hiểu rõ về trà đạo.

Những năm nàng sống trên núi đều uống sơn trà nơi hoang dã. Nàng với Liễu Nhi hái trà, tự vân vê nhào nặn, phơi phô rồi cất trong hộp, uống dần trong một năm.

Còn với loại trà quý giá như vậy nàng mới nghe qua tên trên sách chứ chưa biết vị. Hôm nay được uống ở trong cung nàng còn không biết bản thân đang uống trà Minh Tiền, trà Long Tĩnh nữa. Đến khi lễ vật của hoàng đế đưa tới nàng mới rõ ràng.

Bởi vậy nên nàng càng không biết chỉ vì chút trà này mà người ta đã liên tưởng đến bao nhiêu thứ rồi.

Lễ vật từ trong cung đều trực tiếp mang đến viện Nghênh Xuân. Liễu Nhi nhìn mấy cái hộp rồi cảm thán nói: "Tiểu thư, sao lúc nào hoàng thượng và thái hoàng thái hậu cũng nhiệt tình như vậy thế? Mới vài ngày mà đã thưởng ba lần rồi."

Tiết Tĩnh Xu cười khẽ, lấy lá trà ra ngửi rồi nói: "Liễu Nhi, em mau lấy ấm trà ra đi. Chúng ta thử trà này nè, rất dễ uống."

Liễu Nhi đến gần liếc mắt nhìn sau đó ngạc nhiên nói: "Sao lá trà lại có hình như thế này? Trông y hệt lưỡi của con gà con."

Tiết Tĩnh Xu vui vẻ nói: "Cái gì mà lưỡi của gà con chứ, trong sách nói cái này gọi là lưỡi chim."

"Đó không phải cũng là lưỡi gà sao." Liễu Nhi lẩm bẩm rồi dọn bộ trà lên.

Sau khi lá trà được ngâm trong nước nóng thì cả căn phòng đều tràn ngập hương thơm tươi mát. Liễu Nhi hít sâu một hơi rồi đứng thẳng: "Thơm quá! Không hổ là trà hoàng thượng uống."

Tiết Tĩnh Xu đưa cho nàng một cốc, nàng uống một ngụm, "Dễ uống."

Lời nói tuy thẳng thắn nhưng lại vô cùng thật lòng.

Tiết Tĩnh Xu ngậm một ngụm nhỏ, chờ mùi thơm ngát tỏa ra khắp mũi miệng mới chậm rãi nuốt xuống, "Ngày mai ta sai người mang cho sư phụ một ít để các nàng cũng được nếm thử."

Liễu Nhi gật đầu liên tục, bỗng như nhớ tới cái gì thì chần chừ nói: "Tiểu thư, vậy còn chỗ lão phu nhân và phu nhân?"

Tiết Tĩnh Xu rũ mắt rồi thổi thổi nước trà sau đó nói: "Bà nội với mẹ thường thấy thứ tốt, mấy cái lá trà này chắc các bà sẽ không so đo với chúng ta."

Liễu Nhi không nói gì chỉ im lặng uống hết cốc trà rồi thu dọn chỗ trà còn lại.

Nàng nhìn phần thưởng hoàng thượng và thái hoàng thái hậu thưởng mấy ngày này bỗng có chút sầu lo, "Tiểu thư, lễ vật từ trong cung càng ngày càng nhiều. Trong lòng em cảm thấy chẳng thiết thực gì cả, giống như đang thiếu nợ ai đó vậy. Người nói chúng ta phải làm thế nào mới xong đây?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!