Chương 9: (Vô Đề)

Đóng giả tiểu bạch thành quen

(trên baike có ghi là hiện giờ trên internet tiểu bạch dùng để chỉ người mới, chưa biết gì, ngu ngơ, chiếu theo nội dung chương này thì chắc là Giả ngu thành quen)

Sáng sớm hôm sau, Triệu Du Vân tự mình tới phòng Long Việt Băng gọi y rời giường.

"Mau tỉnh lại, dậy đi."

Long Việt Băng bị hắn đẩy vài cái, mở hai mắt mông lung, mơ mơ hồ hồ lẩm bẩm:

"Đến nằm mơ cũng có thể mơ tới ngươi a… Thật sự là quá tốt…"

Nằm mơ cái gì? Triệu Du Vân đập vào y một chút Đây là hiện thực.

A…? Long Việt Băng vẫn còn trong trạng thái mờ mịt, vươn tay ra muốn nắm lấy y phục Triệu Du Vân.

Triệu Du Vân thấy thế lập tức lui về sau một bước, nhíu mày nói.

"Mau rời giường, trời cũng không còn sớm nữa."

"Thế nhưng gà còn chưa gáy a…" Lúc này Long Việt Băng mới chậm rãi từ trên giường ngồi dậy, ngáp một cái thật to.

"Ngươi quên rồi à? Nhờ ngươi ban tặng, toàn bộ Triệu phủ chẳng còn con gà nào nữa." Triệu Du Vân lạnh lùng nói

"Mau chuẩn bị đi, cùng ta tới luyện võ trường."

Luyện võ trường?

Nghe tới địa điểm bất ngờ, Long Việt Băng nhất thời tỉnh táo hẳn ra

"Vì sao ta phải tới luyện võ trường? Lẽ nào giặt quần áo, bổ củi, quét tước, cho ngựa ăn, đun nước đều không cần làm nữa sao?"

"Xin ngươi đấy, để chúng ta tự làm đi, ngươi còn làm tiếp, nhà này sớm muộn cũng bị hủy thành một đống gạch vụn."

Triệu Du Vân bước tới đẩy cửa sổ ra, để không khí trong lành buổi sáng ùa vào

"Hôm nay ta đã suy nghĩ thật lâu, ta cho rằng ngươi tuy là người vô dụng, nhưng hình như cũng không phải là cái gì cũng tệ."

Í? Long Việt Băng ngồi trên giường cười mỉa

"Lẽ nào ngài chuẩn bị để ta làm người hầu tùy thân?"

"Cũng không phải. Ta còn muốn sống thêm vài năm nữa." Triệu Du Vân không chút do dự đập tan vọng tưởng của Long Việt Băng

"Ngươi chí ít cũng biết võ công chứ hả? Từ hôm nay trở đi, mỗi ngày ngươi theo ta tới luyện võ trường, làm bồi luyện cho đệ tử bản môn."

"Không thể nào… Võ công của ta kém lắm, làm như vậy không phải đưa đầu ra cho người khác hội đồng sao?"

"Không phải là định đánh ngươi, là bồi luyện thôi."

Triệu Du Vân trả lời

"Ngươi yên tâm đi, bọn họ rất có chừng mực, sẽ không xuống tay quá nặng đâu."

"Có phải ngươi đang trả thù những việc ta làm hôm qua không…?" Long Việt Băng có chút hoài nghi nói.

"Tuyệt đối không có. Thân là võ lâm minh chủ, phải khoan hồng độ lượng, nhìn xa trông rộng."

Tuyệt đối có.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!