Chương 55: (Vô Đề)

Hận lầm

Bóng đêm dày đặc, mọi người thừa dịp đêm tối yểm hộ lên núi. Các đại phái chọn ra các cao thủ kết thành một đội, nói ra cũng có hơn ba trăm người.

Ngoại trừ Long Việt Băng, tâm tình mỗi người đều đặc biệt khẩn trương. Dù sao sắp tới lúc đánh nhau chính diện với Nguyệt Linh giáo ác danh nổi tiếng trên giang hồ, đối phương lại thần bí  khiến bọn họ khó có thể thám thính nhiều ít tình hình bên trong.

Rốt cuộc có thể hành động thành công hay không… đây là vấn mọi người đều cân nhắc từ đáy lòng.

Người có tâm tình phức tạp nhất trong đó đương nhiên chính là Mộ Dung Phi mang trong mình ba tầng thân phận, tay sai Nguyệt Linh giáo, trụ cột lớn nhất của Bạch Đạo, cùng với người báo thù ẩn sau màn… Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tối nay, nguyện vọng bấy lâu của hắn sắp tới lúc được thực hiện.

Mộ Dung gia là y dược thế gia nổi danh giang hồ, chú trọng nghiên cứu học tập y học dược lý, từ đời đương gia thứ mười trở đi, mới từ từ bắt đầu nghiên cứu võ học.

Từ sau khi danh y Mộ Dung Yêu bội thụ tôn kính chết đi xong, Mộ Dung Phi lấy danh nghĩa báo thù cho cha, càng thêm hăng hái nghiên tập võ nghệ, đạt thành quả cao, cũng bởi vậy thế lực Mộ Dung gia mới từ từ lớn mạnh lên.

Trong lòng Mộ Dung Phi thập phần rõ ràng thực lực của bạch đạo và Nguyệt Linh giáo, lưỡng hổ tranh chấp, bạch đạo so ra nhỉnh hơn một chút, Nguyệt Linh giáo ắt gặp thiệt hại nghiêm trọng… Vậy nên trước đó hắn đã chuẩn bị vẹn toàn.

Dọc theo đường lên núi không thấy bất cứ sự ngăn cản nào của Nguyệt Linh giáo, trái lại gặp phải không ít cơ quan kỳ lạ ngoan tuyệt. Có vài người không để ý một cái liền bị cơ quan đó làm khổ tới chết đi sống lại.

Những cơ quan này thiết lập rất tinh xảo bí mật, nhất là trong đêm đen càng khó phát hiện, rất nhiều người tức giận mắng chửi liên tục, trật tự của đội cũng hỗn loạn không ít.

Triệu Du Vân bất đắc dĩ phải khuyên bảo mọi người mau chóng lãnh tĩnh, nếu đã chọn hành động ban đêm, hắn không muốn kết quả lại là cái được không đủ bù cái mất.

Nguyệt Linh cung của Nguyệt Linh giáo ở ngay trên sườn núi Phượng Hoàng sơn. Năm xưa giáo chủ đời thứ nhất Bạch Thánh dã tâm bừng bừng, tốn hao số tiền lớn thành lập một quốc gia thuộc về riêng mình ở nơi này.

Nhìn thấy Nguyệt Linh cung gần ngay trước mắt, không biết là ai xung động rống lớn lên

"Giết sạch bọn chúng! Vì huynh đệ đã chết báo thù!", kéo mọi người khẩn cấp chạy ào vào Nguyệt Linh cung. Triệu Du Vân muốn ngăn cũng không ngăn được, chỉ đành vọt theo.

Ngoài dự đoán của mọi người chính là… trong Nguyệt Linh cung hoàn toàn vắng vẻ, không thấy bất cứ bóng người nào.

Có phải là trúng kế rồi hay không?

Triệu Du Vân và Long Việt Băng trao đổi một ánh mắt.

"Mọi người không nên đi loạn xung quanh tìm kếm!" Ân Lục Phong cao giọng ra lệnh

"Đây nhất định là quỷ kế của ma giáo! Chúng ta tuyệt đối không thể bị dao động!"

Tiếng hô của Ân Lục Phong vừa mới phát ra, chợt thấy một gã đệ tử phái Không Động từ xa xa ngã ngược lại, một vẻ bị kích động.

"Bạch Diêu… ma đầu đó đang ở bên kia!"

Cái gì…

Mọi người nghe vậy, vội vã chạy đi. Chỉ thấy trong lương đình khéo léo tinh xảo, Bạch Diêu một thân tuyết y nhàn nhã mà ngồi, ngón tay thon dài nhẹ nhàng nhấc chén rượu sứ trắng lên. Mỹ cảnh như vậy khiến người người nín thở.

Người lần đầu tiên nhìn thấy dung nhan diễm lệ của Bạch Diêu, dĩ nhiên lại mất mặt mà nhìn tới ngây người, bị sư phụ nhà mình không vui nhắc nhở, mới vất vả phục hồi lại tinh thần.

Yêu nghiệt này… Chu Thanh Văn oán hận chửi bới một tiếng.

Ha hả… Bạch Diêu phát sinh một chuỗi tiếng cười khẽ dễ nghe, bình thản ung dung mà ngâm nga

"Triệu gia, Lâm gia, Mộ Dung gia, Thiếu Lâm, Võ Đang, Cái Bang, Ánh Hồng trang, Uy Thiên bảo… Xin hỏi các vị đại hiệp đêm khuya giá lâm có việc gì chăng?"

"Bạch Diêu! Ngươi làm ra nhiều thủ đoạn độc ác, ngày hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi và toàn bộ giáo đồ Nguyệt Linh giáo!"

Muốn giết bản tọa?

Bạch Diêu cười lạnh, biểu tình âm tà khiến người ta sợ hãi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!