Chương 46: (Vô Đề)

Thanh danh gặp nguy cơ

Long Việt Băng và Triệu Du Vân là cùng bị một trận tiếp đập cửa gấp gáp và tiếng gào làm cho giật mình tỉnh giấc. (Ai bảo trời chưa tối đã dắt nhau lên giường tập thể dục buổi tối :-w)

"Du Vân! Tiểu Nhạc! Hai đứa mau dậy đi!"

Hiếm khi nghe được thanh âm kinh hoảng như vậy của trù nương, hai người lường trước là có đại sự xảy ra, nhanh chóng rời giường mặc y vật vào.

Vừa mở cửa ra, dáng vẻ lo lắng của trù nương đã xuất hiện ngay trước mắt.

"Nguy rồi! Những người đó đã biết Hoa Liên Sinh được giấu ở trong nhà chúng ta!" Trù nương nói ra tin tức kin người

"Hiện tại tất cả bọn họ đang ở trong đại sảnh hướng chúng ta đòi người."

Cái gì… Long Việt Băng và Triệu Du Vân cùng trao đổi ánh mắt khó có thể tin nổi

"Làm thế nào mà họ biết được?"

"Ta vừa đi hỏi Hoa Liên Sinh, hắn nói ngày hôm qua không cẩn thận để Chu Thanh Hà thấy mặt, lại bởi vì nguyên nhân nào đó không thể nói cho các ngươi kịp thời…" Trù nương đầy vẻ sầu lo

"Nói chung sự tình khó khăn rồi, tất cả người trong đại sảnh đều bảo chúng ta giao hung thủ giết Lâm Hoàn ra, còn nói Du Vân phải có lời với bọn họ."

Cháu hiểu rồi… Triệu Du Vân nhíu chặt mày gật đầu, nhanh chóng ra quyết định

"Mọi người tạm thời tránh đi một chút, ta đi ra giải thích với bọn họ."

Chờ chút!

Long Việt Băng vội vàng kéo hắn lại

"Hiện tại bọn họ đại khái đã nhất trí cho rằng chúng ta chứa chấp Hoa Liên Sinh, tình cảnh của ngươi rất gian nan, nếu như tùy tiện đi ra ngoài giải thích, bọn họ không chỉ không nghe, có khi còn muốn đem tội danh có -lẽ -có nào đó đổ lên đầu ngươi."

Đúng vậy… Du Vân.

Trù nương cũng khuyên nhủ

"Trước tiên cháu đừng vội đi ra ngoài, chúng ta còn phải suy nghĩ xem có biện pháp khác hay không… Ai, tới lúc thời khắc mấu chốt thế này, chả biết lão già chết tiệt kia chạy đi đâu rồi…"

"Thế nhưng cứ tiếp tục tránh né cũng không phải là một biện pháp." Triệu Du Vân bình tĩnh nói

"Bọn họ đang không ngừng thêm sốt ruột, nếu như lúc này không có ai đứng ra, sợ rằng tình huống sẽ càng trở nên tồi tệ hơn. Ta thân là võ lâm minh chủ, nhất định phải gánh chịu hậu quả của việc do chính mình gây ra… Cho dù là một mình nhận hết tránh nhiệm."

Du Vân… Long Việt Băng nhìn mặt tình nhân, không biết nên nói gì. Sau cuộc luận võ ngày hôm qua, đây là lần thứ hai y nhìn thấy một mặt trầm ổn, lãnh tĩnh, có trách nhiệm của Triệu Du Vân.

Nói thật, chuyện lần này, trách nhiệm chủ yếu hẳn là thuộc về y và trù nương… Nếu như không phải là hai người tự ý đưa một nhân vật nguy hiểm như Hoa Liên Sinh về nhà, thì Triệu Du Vân cũng không phải hổ thẹn với lập trường của mình.

Thế nhưng, Triệu Du Vân căn bản không vì thế mà trách cứ bọn họ.

"Ta rất xin lỗi, Du Vân."

Xin lỗi ta làm gì? Triệu Du Vân mỉm cười, tản mát ra một sự mỹ lệ khiến người động tâm

"Ta tin tưởng hai người, cũng tin Hoa Liên Sinh vô tội."

Nói câu đó xong, Triệu Du Vân gật đầu với họ, xoay người rời đi.

Tiểu Hoa… Long Việt Băng mở miệng nói

"Bà mau dẫn Hoa Liên Sinh tới một góc an toàn rồi giấu đi, đừng để hắn đi ra. Bây giờ ta phải đi cùng với Du Vân."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!