Ngày chấm dứt bí mật
Huyết Tuyết đao pháp hay thay đổi, mỗi chiêu mỗi thức đều có lộ tuyến phi thường cổ quái, cực khó đoán trước. Chiêu thức nhìn như bạc nhược mờ ảo, nhưng một khi xuất ra liên tiếp, rồi lại đầy tính công kích, thì như bạo phong tuyết đồng thời kéo tới, đan thành một cái lưới không kẽ hở.
Triệu Du Vân liên tục lui về sau, không phản kích, xem ra biểu hiện là hoàn toàn không đánh trả, thực tế lại đang điều tra thực hư của đối phương. Chu Thanh Văn dù sao cũng mới thi đấu xong, thể lực tiêu hao rất nhiều, không tính là ở vào trạng thái tốt nhất.
Triệu Du Vân đánh giá một hồi, nghĩ thời cơ đã đến, vì vậy đầu ngón chân điểm một cái, phi thân lên. Chỉ khoảng nửa khắc, kiếm khí bức người.
Chu Thanh Văn thấy chiêu thức của Triệu Du Vân đột nhiên có biến hóa, lập tức cải biến vị trí ứng đối của chính mình. Khí thế như hồng bàn khiến Chu Thanh Văn âm thầm lấy làm kinh hãi.
Lẫm Nguyệt kiếm pháp của Triệu gia mặc dù danh dương thiên hạ, nhưng là do tiền nhiệm minh chủ Triệu Minh Tuyền phát dương quang đại.
Từ khi Triệu Du Vân tiếp nhận vị trí minh chủ, rất ít khi thể hiện tại phương diện võ nghệ, Chu Thanh Văn lại còn nghĩ Triệu Du Vân không dễ dàng chịu ứng chiến là vì lo lắng không đủ tài, hiện tại xem ra, hóa ra là đã coi thường đối phương rồi.
Lẫm Nguyệt kiếm pháp không hổ là Lẫm Nguyệt kiếm pháp. Triệu Du Vân vừa rồi còn phòng thủ vững vàng bỗng nhiên triển khai công kích lẫm liệt không gì sánh được.
Thanh kiếm thật dài vũ động giống như ngân xà, xuyên toa (qua lại với tốc độ nhanh) trong không khí một cách diễm lệ, so với tốc độ được ca ngợi của Ảnh Vũ kiếm pháp Lâm gia còn hơn vài phần, đồng thời cũng mãnh liệt hơn vài phần.
Người dưới đài nhìn lên thấy kiếm pháp của Triệu Du Vân cấp tốc mà không mất đi ưu nhã, hoa lệ mà không mất đi nhuệ khí, nhất thời quên cả nghị luận.
Không ngờ tới minh chủ an phận này thật sự là chân nhân bất lộ tướng, không ngờ tôn tử của Triệu Minh Tuyền lại có bản lĩnh cao tới vậy… Đây là cảm thụ trong lòng tất cả mọi người.
Vừa rồi so chiêu như điện quang hỏa thạch, tốc độ nhanh tới mức khiến người ta không thể nhìn rõ quá trình. Tới lúc thân ảnh tuyết trắng của Triệu Du Vân đáp vững vàng xuống đất, mũi kiếm của hắn, đã chém rách phần trước ngực áo khoác của Chu Thanh Văn.
"Chu thiếu bảo chủ, dừng ở đây thôi."
Triệu Du Vân tiêu sái vung trường kiếm, vội vàng thu kiếm về vỏ.
Triệu Du Vân thắng bất ngờ, đánh bại Chu Thanh Văn cao ngạo từng đem đông đảo cao thủ dẫm nát dưới chân! Dưới đài nhất thời truyền ra tiếng than sợ hãi.
Chu Thanh Văn cả nửa buổi không nói nên lời, cuối cùng bỏ lại một câu cứng ngắc
"Đa tạ chỉ giáo, Chu mỗ chịu thua." Sau đó đi xuống lôi đài.
Oa ha ha ha… Triệu Minh Tuyền cười càng thêm khoa trương, còn không ngừng nện vào đại thụ bên cạnh
"Không hổ là tôn nhi của ta a… làm tốt lắm!"
Long Việt Băng đứng bên nhẹ nhàng gật đầu, lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
***
Ở trong sài phòng chật hẹp sống vài ngày bị cấm đoán, tính tình Chu Thanh Hà càng ngày càng tồi tệ, mỗi lần đều muốn nhân lúc người hầu vào đưa cơm thì đẩy ngã đối phương rồi chạy ra, thế nhưng người của Triệu gia phụ trách đưa cơm cho hắn luôn luôn là trù nương ── một nữ nhân võ công cao cường kỳ lạ, hơn nữa bị huynh trưởng nhà mình cảnh cáo, vậy nên hắn cho tới giờ vẫn chưa thể chuồn ra khỏi sài phòng.
Ngày thứ ba, Chu Thanh Hà rốt cuộc không chịu nổi nữa, hắn dùng hết mọi biện pháp đạp cửa sài phòng, sau đó cật lực chui ra ngoài từ cái lỗ trên cửa.
"Mẹ nó… con đàn bà thối kia dám gài bẫy bản thiếu gia, làm hại bản thiếu gia phải chịu tội này… Để xem bản thiếu gia ra ngoài rồi hảo hảo trừng trị ả thế nào…"
Chu Thanh Hà vừa chửi bới vừa đi lang thang trong viện, tìm kiếm mục tiêu khắp nơi.
Hà Lan Đào vừa mới đưa cơm cho Vương thái y xong, tâm tình không tệ vừa đi về phòng bếp vừa ngâm nga một tiểu khúc, không ngờ tại nửa đường lại đụng phải Chu Thanh Hà, sợ đến độ hồn phi phách tán.
"Cuối cùng cũng tìm được ngươi… con đàn bà thối này." Chu Thành Hà tức giận đến nghiến răng nghiến lợi
"Ngươi cũng dám trêu đùa bản thiếu gia! Thật to gan!"
"A… A… Không, không liên quan tới ta…" Hà Lan Đào một bên liều mạng giải thích, một bên lùi về sau.
"Không phải ngươi? Ngươi nghĩ ta sẽ tin chắc?!" Chu Thanh Hà nghiến răng ken két
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!