Chương 36: (Vô Đề)

Thân phận của quản gia

Bởi vì chuyện Triệu phụ té xỉu mà tất cả hạ nhân đều không chỉ không được lĩnh tiền thưởng, còn bị Triệu Du Vân nổi giận đùng đùng phạt đứng năm canh giờ dưới nắng. Hoa Liên Sinh vô tội vốn trọng thương mới khỏi, thân thể suy yếu, lại còn thành thành thật thật đi theo chịu phạt.

Vừa đứng một cái, chưa được canh giờ đã váng đầu hoa mắt, sau đó nhanh chóng trở thành người thứ hai ngất xỉu.

An trí Hoa Liên Sinh xong, lại gọi Vương thái y tới kiểm tra tỉ mỉ một phen, lúc này Long Việt Băng mới yên tâm, cùng Triệu Du Vân về phòng.

"Ngươi có định nói cho ta biết Vượng Tài kia là ai không?"

Triệu Du Vân khép cửa phòng, xoay người lại hỏi.

Cái này… Du Vân a… Long Việt Băng dừng một chút, hơi khó nói

"Bất luận thế nào, ngươi nhất định phải tha thứ ta , bao dung ta, thông cảm ta, hiểu cho ta…"

Nói đi.

"…Kỳ thực hắn chính là Hoa Liên Sinh đang bị các ngươi phát lệnh truy nã."

A… Triệu Du Vân nhất thời không biết phản ứng thế nào, hỏi lại

"Ngươi nói lại xem hắn là ai cơ?"

Hoa Liên Sinh…

...

Triệu Du Vân lặng yên trong chốc lát, nhếch khóe miệng cười như không cười

"Tìm cả nửa buổi… người ta muốn bắt hóa ra lại ở trong nhà mình a…"

Du Vân, kỳ thực ta…

"Ngươi biết ngươi làm gì sai rồi sao?" Triệu Du Vân ngắt lời hắn

"Gia quy điều thứ tám, không được vi phạm đạo nghĩa võ lâm; gia quy điều thứ mười, làm người phải thành thực khiêm tốn; gia quy điều thứ mười ba, không được lui tới với tam giáo cửu lưu nhân sĩ… Ngươi đi ra trước cửa nhà quỳ ba ngày cho ta rồi mới được về."

"Du Vân… đừng nghiêm túc như thế có được không?"

Long Việt Băng vội vã ôm lấy Triệu Du Vân

"Ta thề, sau này mỗi câu ta nói với ngươi đều là nói thật."

"…Ta cũng không phải là muốn trách cứ gì ngươi." Triệu Du Vân ngừng một hồi, chậm rãi mở miệng nói

"Tuy rằng ngươi tin Hoa Liên Sinh vô tội, thế nhưng chuyện đó rốt cuộc có phải sự thực hay không không có bất cứ ai có thể chứng minh, nếu như hắn đột nhiên…"

"Chuyện đó ngươi có thể yên tâm… bởi vì Hoa Liên Sinh đã mất trí nhớ rồi."

Mất trí nhớ rồi? Triệu Du Vân có chút giật mình mà ngẩng đầu Đó là sự thật?

Đúng vậy. Long Việt Băng gật đầu, tỉ mỉ kể lại tình huống "Buổi tối mà Lâm Hoàn chết, Hoa Liên Sinh thân chịu trọng thương ngã vào cửa sau nhà chúng ta, Vương đại phu thật vất vả mới có thể kéo hắn về từ quỷ môn quan, thế nhưng hắn đã mất đi toàn bộ ký ức… Hơn nữa chiêu thức mà hắn trúng, cực kỳ giống với chưởng mà Lâm Hoàn trúng.

Ngươi ngẫm lại xem, đêm Lâm Hoàn chết, trên dưới Lâm gia không có bất cứ ai nhìn thấy bản thân Hoa Liên Sinh, bọn họ đều là dựa vào việc bí kíp thất tung và đóa liên hoa bằng đồng dưới đất, mới phán đoán Lâm Hoàn là bị Hoa Liên Sinh giết chết. Nếu thực sự là như vậy, sao Hoa Liên Sinh lại bị thương?

Càng không cần phải nói là bị nghiêm trọng tới mức suýt thì mất mạng.Hoa Liên Sinh là bị chính đồng bọn của mình lợi dụng xong diệt khẩu, hoặc là hắn căn bản không liên quan tới chuyện này, hoàn toàn là do người khác giá họa?

"Trong lòng Triệu Du Vân dấy lên nghi ngờ. Long Việt Băng thần sắc ngưng trọng lắc đầu"Có lẽ cả hai đều không phải.Đều không phải?Ừm. Lấy nhận thức của ta với Hoa Liên Sinh ra xem xét… về phần ta và hắn từ lúc nào có giao tình thì ngươi cũng đừng truy cứu nữa… Ta nghĩ Hoa Liên Sinh không giống như là một người dễ dàng bị Nguyệt Linh giáo mua chuộc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!