Chương 9: Thái Hậu

Tuy nói trong lòng Từ Canh vô cùng hận thái hậu, nhưng trên mặt không hề lộ ra nửa phần, mỗi ngày đều tới sớm thỉnh an, mang dáng vẻ của một đứa cháu hiếu thuận, so với những hoàng tử khác còn hiếu thảo hơn.

Ngày hôm đó hắn vẫn như thường lệ đến thỉnh an thái hậu, mới vừa ngồi xuống nhấp một ngụm trà, thì nghe thấy thái hậu hỏi:

"Gần đây Thái tử đổi người bên cạnh sao, lâu rồi không thấy Từ Phúc Lễ đi theo, hắn ta đã làm sai điều gì chọc giận con sao?"

Từ Canh thầm nghĩ quả nhiên đã hỏi tới rồi, trên mặt vẫn là thần thái tự nhiên, cười trả lời: "Từ Phúc Lễ làm việc trầm ổn, lại là do Hoàng tổ mẫu ban tặng, là người đáng tin cậy nhất, cung điện của tôn nhi còn phải dựa vào hắn quản lý, sao có thể cả ngày lẫn đêm đều đi theo con chạy khắp nơi, cho nên mới điều một nội thị thân cận khác tới hầu hạ.

Cũng may tuổi tác của hắn tuy còn nhỏ, nhưng trung thành và thành thật, ngay đến cả phụ hoàng cũng khen ngợi hắn.

"Ngay cả hoàng đế cũng đã mở miệng khen, tất nhiên thái hậu cũng không tiện nói gì, chẳng qua là không vui. Kế này của bà ta không thành, trong đầu lại nảy ra một kế khác,"Con là thái tử của một nước, bên cạnh không thể chỉ có một nội thị hầu hạ. Có phải người trong tay dùng không được vừa ý?

Lát nữa mang hai người ở chỗ ta về, đều đã dạy dỗ cẩn thận, sẽ không thua kém người khác.

"Từ Canh càng cười đến sáng lạn,"Người trong cung Hoàng tổ mẫu tất nhiên là cực kỳ cơ trí, nhưng mà hôm qua phụ hoàng vừa mới ban cho con vài người, còn đặc biệt do Lý Như Xương lựa chọn rất lâu, tôn nhi không dám tùy tiện mang bọn họ tới đây, sợ có chỗ nào làm không ổn ảnh hưởng tới ngài.

Số nội thị bên trong cung Trường Tín đã vượt qua quy định, tôn nhi cũng không dám lại dẫn người từ bên ngoài vào, nếu không, bị triều thần biết được, lại dâng tấu hạch tội con."

Thái hậu nhìn Từ Canh một cái thật sâu, lúc trước bà ta mơ hồ cảm thấy gần đây đứa cháu này có chút khác thường, hôm nay thử một lần, quả nhiên là thế.

Xưa nay đầu óc Thái tử chứa toàn bùn nhão, tại sao bây giờ lại đột nhiên trở lên lươn lẹo như vậy, là kẻ nào nhiều chuyện nói điều không nên nói ở bên tai hắn đây?

Khi đang nói chuyện, Tạ quý phi dẫn Từ Long vào điện, nhìn thấy Từ Canh, trên mặt Từ Long nặn ra một nụ cười,

"Gần đây Thái tử ca ca thật sự là rất hiếu thuận, lần nào cũng tới sớm như vậy, bây giờ khiến cho người làm đệ đệ như ta đây cảm thấy rất xấu hổ."

Trong lời nói đúng là đang châm chọc Từ Canh trước kia bất hiếu.

Nếu đổi lại là Từ Canh trước kia, sẽ lập tức nổi giận ầm ĩ với Từ Long, trong phòng này ngoại trừ mẹ con Từ Long còn có Thái hậu, ba người này là một ổ, không cần nghĩ cũng biết sẽ truyền đi những cái gì.

Từ Canh hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng trên mặt lại chỉ làm như nghe không hiểu, cười híp mắt nói:

"Hiếu thuận hoàng tổ mẫu là phải, nếu Nhị đệ xấu hổ, sau này nên đến sớm hơn, Hoàng tổ mẫu thấy cũng cao hứng."

Từ Long không được như ý, gương mặt co rút, không lên tiếng nữa.

Thái hậu tựa hồ chợt nhớ tới cái gì đó,

"Lúc trước thư đồng của Thái tử là huynh đệ Sử gia không phải đã đi chịu tang rồi sao, bây giờ thư đồng là ai?"

Từ Long xen vào nói:

"Gần đây bên cạnh Thái tử cũng không có người theo hầu."

"Chuyện này không thể để như vậy được." Gương mặt Thái hậu trầm xuống,

"Bên cạnh Nhị lang và Tam lang đều có mấy thư đồng đi theo, đường đường là Thái tử tại sao lại không có người hầu hạ. Phủ Khánh quốc công có mấy hài tử rất hiểu chuyện, đọc sách cũng rất tốt, sáng mai mời bọn họ tiến cung cho Thái tử nhìn một chút. Nếu hài lòng, thì chọn bọn họ đi."

Khánh quốc công là nhạc phụ của Tuệ vương, tuổi tác của Lục lang và Thất lang cũng xấp xỉ Từ Canh, đời trước Từ Canh cũng chọn bọn họ làm bạn học, về sau bị giật giây học toàn những thứ hư hỏng.

Nhưng mà, Từ Canh cũng không có mở miệng phản đối, cười đáp:

"Gia giáo của phủ Khánh quốc công tất nhiên là không tồi." Chuyện này xem như tạm thời quyết định.

Hắn cũng không để chuyện đó ở trong lòng, vừa đến tuổi trưởng thành, hoàng đế đã mở miệng cho hắn tham dự chính sự, sau này tần suất vào học ắt sẽ giảm rất nhiều, trong mười ngày có thể đến được hai ngày đã không dễ, thứ hai hắn cũng không phải là thiếu niên mười lăm tuổi không có chủ kiến, tất nhiên sẽ không bị hai tên khốn kiếp kia của Khánh quốc công châm ngòi xui khiến, thứ ba, hôm nay hắn đã hai lần làm mất mặt thái hậu, nếu lại đánh vào mặt của bà ta lần nữa, không biết bà ta sẽ lại nghĩ ra chủ ý độc ác gì.

Nhưng mà, Từ Canh vẫn suy nghĩ quá đơn giản. Đến buổi tối, thái hậu lại đưa thêm bốn cung nữ đến.

Mấy ngày nay Kim Tử đi theo bên cạnh Từ Canh, nội tâm dần dần biến đổi, ít nhiều nhận ra được những cơn sóng lớn giữa thái hậu và thái tử, nghe nói thái hậu thưởng người, lập tức trở lên căng thẳng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!