Hơn nửa đời người Sử lão phu nhân đã nhiệt tình giúp đỡ mọi người, trong ngoài phủ ai cũng biết bà là một người hoà nhã, thế nên khi tộc trưởng của Sử gia nhận được thư mời do lão phu nhân phái người đưa đến, theo bản năng cho rằng Đại phòng Sử gia lại bắt đầu sinh sự vô lý với lão phu nhân, nhất thời vừa tức vừa giận, vội vàng gọi vài vị tộc lão trong tộc đến vô cùng lo lắng vọt tới Sử phủ, ai ngờ vừa mới tiến vào cửa viện của Đại phòng đã nghe thấy một trận tiếng gào thét như tiếng giết heo, trưởng tộc của Sử gia chỉ cho là Sử Tam gia đang bị đánh, lập tức kinh hãi, nhanh chân chạy vào trong sân.
Khi mọi người vào trong nhà, lập tức sửng sốt, vừa rồi người tê tâm liệt phế la to cũng không phải là Sử Tam gia mà tộc trưởng đã nghĩ tới, mà chính là lão Đại của Sử gia, còn lão phu nhân của Sử gia người mà bọn họ đặc biệt chạy tới muốn cứu đang cầm quải trượng đầu rồng đánh lên người Đại gia Sử gia, khí thế lẫm lệ kia ngay cả tộc trưởng cũng bị hù dọa, nhất thời đã quên mất việc tiến lên ngăn cản.
Đại gia Sử gia nhìn thấy cứu binh vào phòng, nhưng đợi nửa ngày cũng không thấy ai đến giúp, bị quải trượng cứng rắn đánh vào người đau đến nỗi liên tục gào khóc.
Đại phu nhân Sử gia đặt mông ngồi dưới đất gào khóc,
"Rốt cuộc không phải là thân sinh nên không đau lòng mà, Đại gia nhà ta bị thương thành như vậy rồi còn muốn đánh nữa sao, đúng là muốn lấy mạng lão gia nhà ta mà…"
Lần này Sử lão phu nhân hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi những lời này, chống quải trượng nghiêm nghị gầm lên, "Đúng vậy, ta đánh nó đó, ta muốn đánh chết cái tên súc sinh bất trung bất hiếu, bất nhân bất nghĩa này.
Cái đồ hỗn trướng không biết xấu hổ, làm mất hết sạch thể diện của Sử gia chúng ta, lão gia mất chưa được bao lâu, ngay cả thể diện ngươi cũng không cần nữa hả.
Sao nào, nghĩ rằng trong phủ này ngươi là người lớn nhất, không ai có thể quản được ngươi đúng không, cho dù ngươi làm ra chuyện ghê tởm bất trung bất hiếu ta cũng không thể làm gì được ngươi đúng không?
Ta lại muốn nhìn xem, hôm nay kẻ nào dám ngăn cản ta!"
Tuy rằng những năm gần đây Sử lão phu nhân chưa từng ra uy, nhưng rốt cuộc vẫn là nhất phẩm cáo mệnh, khi Hiếu Huệ hoàng hậu còn sống, bà cũng thường xuyên được vào cung, những năm gần đây địa vị hoàn cảnh thay đổi khí chất (*), khí phái đầy mình tuyệt đối không phải là người mà Sử Đại phu nhân có thể so sánh, chưa nói tới việc Đại gia Sử gia chưa được thừa kế tước vị, ngay cả trưởng tộc của Sử gia cũng bị hù dọa không nhẹ.
(*) Gốc là
"cư di khí dưỡng di thể" nghĩa là Địa vị hoàn cảnh thay đổi khí chất, dinh dưỡng thay đổi thân thể. (Nguồn: Tứ thư bình giải)
Danh tiếng trong họ tộc của Sử lão phu nhân rất tốt, tuy là vợ kế, nhưng chưa bao giờ ức hiếp con gái của vợ cả, lại quản lý mọi việc trong phủ gọn gàng ngăn nắp, quan trọng hơn chính là, năm đó Hiếu Huệ hoàng hậu còn được bà nuôi dạy.
Sau khi Sử lão thái gia qua đời, bà vẫn luôn an phận thủ thường ở trong phủ, cũng chưa từng đòi hỏi bất cứ thứ gì cho con trai ruột, họ hàng trong tộc đều hết sức kính trọng lão phu nhân.
Bây giờ thấy bà đột nhiên phát hỏa, còn tức giận như thế, mọi người đều nghĩ rằng nhất định là do Đại gia Sử gia không đúng.
Tộc trưởng thấy Đại gia Sử gia co quắp nằm ở trên giường khóc thét, bộ dạng nửa sống nửa chết khiến người ta không nỡ nhìn. Nhưng rốt cuộc vẫn là trưởng tử của Sử gia, nếu thật sự bị lão phu nhân đánh mà xảy ra chuyện xấu, hắn bị liệt thì không sao, nhưung cũng đừng làm hỏng danh tiếng của lão phu nhân.
Vì vậy, tộc trưởng vội vàng lên tiếng ngăn lại nói:
"Đệ muội à, có chuyện gì thì chúng ta ngồi xuống nói chuyện, ngài ngàn vạn lần đừng nổi giận nữa. Mau ngồi xuống nghỉ ngơi đi, tiện thể nói cho chúng ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."
Sử lão phu nhân che mặt khóc, "Ông hỏi nó đi, xem nó có còn mặt mũi nói cho ông biết không. Đại ca à, thể diện của Sử gia chúng ta đều bị mất hết sạch rồi! Lão gia mới đi hơn nửa năm, thế nhưng nó… Thế nhưng… Ta thật sự là nói không nên lời.
Đáng thương cho đám tiểu bối trong phủ của chúng ta, vô duyên vô cớ bị liên lụy mất hết thanh danh, sau này biết ăn nói làm sao với họ hàng đây.
Còn cả Thái tử Điện hạ nữa… Có một người cữu cữu như nó, mặt mũi của Thái tử Điện hạ đều bị nó dẫm dưới lòng bàn chân mất rồi."
Nghiêm trọng như vậy sao!
Tộc trưởng và mấy vị tộc lão liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ lo lắng trên mặt đối phương. Nếu đắc tội với Thái tử Điện hạ, vậy thì Sử gia xong đời rồi. Rốt cuộc cái tên lão Đại đáng chết này đã làm chuyện gì?
Tất nhiên Đại gia Sử gia không dám lên tiếng, Sử Đại phu nhân cũng lúng túng quay mặt đi chỗ khác, Sử Tam phu nhân lặng lẽ đá Sử Tam gia một cái.
Sử Tam gia do dự một lát, cuối cùng cắn răng một cái đứng dậy,
"Ta cũng chỉ nghe đầy tớ nói lại thôi, buổi sáng Đại ca ra ngoài nói là lên chùa thắp hương, kết quả là đến Tiểu Hồng Lâu, cũng không biết là gây gổ đánh nhau với ai, làm kinh động đến cả nha môn Kinh Triệu."
Mấy vị tộc lão đã sợ đến ngây người, bỗng nhiên đều muốn chửi tục.
Con mẹ nó trong đầu lão Đại toàn là cứt sao, con mẹ nó rốt cuộc là mấy trăm năm rồi chưa được gặp nữ nhân mà trong thời gian chịu tang lại đến cái nơi như Tiểu Hồng Lâu chứ, con mẹ nó đến Tiểu Hồng Lâu thì cũng thôi đi, ngươi an phận không được hả, thế nhưng lại dám đánh nhau, còn huyên náo khiến nha môn Kinh Triệu phải ra tay, việc này không phải khiến cả kinh thành đều biết hết sao?
Tin tức truyền đi, không nói đến Thái tử, có thể Hoàng đế Bệ hạ sẽ muốn lấy mạng của hắn!
Sử Tam gia vẻ mặt vô tội nói chuyện thay lão phu nhân,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!