Ở một thời không khác, bên trong một căn phòng lộn xộn vớinhững bức tranh kỳ lạ sử dụng ngôn ngữ rune (1 loại chữ Bắc Âu cổ) được vẽ lên khắp tường nhà và một vết nứt trên sàn gỗ, có 1 người đàn ông khoảng 30 tuổi đang đứng. Rainer có thể nhận ra đây là ông nội trong hình hài trẻ tuổi của cậu. Cậu được thừa hưởng mái tóc đen và đôi mắt xanh của ông nhưng chiều cao thì không, ông nội cậu cao khoảng 1m95, hơn cậu những 15cm.
Ông nhìn chằm chằm vào ghi chú mà Rainer để lại.
Thằng bé lúc nào cũng bất cẩn, vì thế ngay từ đầu chiếc ấn đã phong bế hầu hết phép thuật của nó. Nó không phải là loại người có thể sống bình thường như mẹ và chị gái nó. Lượng mana và khả năng cày cuốc đúng quy cách của nó đơn giản là quá tệ, cho dù nó là người duy nhất có sức mạnh của một Arcanist. Thực tế, nó là một mục tiêu dễ bị các tổ chức và các guild bỏ qua nếu còn bị phong ấn.
Bây giờ, chiếc ấn không chỉ biến mất cùng với nó mà còn có những dấu hiệu lớn về sự dao động không gian!
Ta có thể cảm nhận được pháp thuật, nó rõ ràng đã tự làm điều này, nhưng bằng cách nào?
Và lúc đó nó đã làm cái gì vậy nhỉ?! Mình cần phải tìm ra điều này ra trước khi những người khác nhận ra rằng phong ấn đã bị gỡ bỏ…
"Và bản ghi chú này! Dĩ nhiên là nó sẽ để lại vài từ đại loại như… Bạn bị phong ấn vì một lý do! "
Ông không thể không hét toáng lên những suy nghĩ của mình.
Frederick Nvos dành vài giờ tiếp theo để cố gắng tìm hiểu xem cháu trai vĩ đại của mình đã niệm phép thuật nào trong đống ghi chép lộn xộn của nó. Ông không thể không ôm mặt ngạc nhiên khi tìm thấy ghi chép của Rainer.
Phép thuật xuyên tường… "Từ những gì mình dạy nó, làm thế nào mà nó tiến được tận tới bước này"? Tất cả những tính toán của ông đã trở nên vô nghĩa. Lẽ ra phép thuật này phải thất bại sau khi khiến cậu bị ngất đi vì hết mana chứ.
Frederick quyết định niệm phép. Và kết quả thực sự làm ông ngạc nhiên. Chỉ trong một khoảnh khắc và ở mức độ thấp nhất, chắc chắn không đủ để xuyên qua 1 vật, nhưng cơ thể của ông thật sự đã dịch chuyển 1 khoảng. Trong cơn kích động điên rồ, ông bắt đầu xem lại tất cả các ghi chú của Rainer, cố gắng tìm hiểu xem mình còn thiếu sót gì.
Truyền nhân của mình đã tạo ra một phép thuật tuyệt vời!
Ông đang tìm hiểu những gì đã xảy ra với Rainer hay chỉ quan tâm đến phép thuật của cậu, ai mà biết được? Thử hỏi, một người cố gắng phong ấn sức mạnh và tiềm năng của Rainer rồi sau đó đón nhận cái bất ngờ này liệu có không choáng váng được không?
Quay trở lại hiện tại, trong cái thế giới "truyền nhân"
Ngay khi Rainer bước vào căn phòng của pháp sư Goblin, cậu đã vồ lấy [Enchanted Oak Staff] ( Quyền trượng gỗ sồi mê hoặc) và [Fireball Scroll] (Hỏa cầu quyển trục).
"Ít nhất là bây giờ nếu mình phải chạy trốn, hắn ta sẽ không còn cường thế mà đuổi theo được nữa"
Cậu đã rời đi ngay sau khi hỏi ý kiến cô nàng Fairy và thu hút sự chú ý của cô ấy.
Fairy, Nữ, Fae Enchantress (Mị hoặc pháp sư) Lvl 2
"Này cô bạn nhỏ, có lẽ cô không nên biê…"
Trước khi Rainer có thể thốt ra thêm 1 từ, khuôn mặt mếu máo lúc đầu của cô nàng Fairy chợt sáng lên và cô bắt đầu nói với tốc độ ánh sáng.
"Anh bảo Luna nhỏ à! Luna rất vui. Vị anh hùng đến giải cứu Luna xuất hiện rồi! "
Rainer cảm thấy có một cảm giác kỳ lạ đến với cậu, giống như lúc đôi mắt phiền muộn của ông nội nhìn vào cậu ở nơi phương xa, chỉ trong một khoảnh khắc, và rồi cảm giác đó nhanh chóng biến mất.
"A
-raa
-caa
-naa
-ist? Elera mai yu tai Luna. "
Tuy nhiên, nụ cười nhanh chóng biến mất và cô nàng tiếp tục lẩm bẩm trong ngôn ngữ gần như chỉ cô mới hiểu.
Kỹ năng đạt được: Ngôn ngữ Fae Lvl 1/10]
"Elera không phải Anh hùng, Elera đến vì phấn ma thuật của cô tiên Luna. Nhưng nếu Elera không phải class Hero thì.. "
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!