Chương 17: Hiến Tế Nữ Phù Thủy [1+2]

[Bối cảnh nhiệm vụ: Thôn Maca và vài thôn lân cận có một truyền thống đáng sợ. Cứ mỗi ba năm, họ sẽ hiến tế mười ba thiếu nữ cho Ác Ma. Những thiếu nữ này bị đuổi vào rừng sâu, họ phải cởi phong ấn cho bốn tòa tháp để mở địa cung hiến tế. Tại đó, một trong số mười ba người sẽ trở thành nữ phù thủy phụng dưỡng Ác Ma.]

[Do đặc trưng của nhiệm vụ, người chơi nam buộc phải sử dụng cơ thể của nữ giới. Sau khi nhiệm vụ chấm dứt sẽ trở lại bình thường.]

[Bước một của nhiệm vụ Hiến tế nữ phù thủy: Cởi phong ấn cho bốn tòa tháp. Số tháp đã được cởi phong ấn: 0/4]

[Bắt đầu đếm ngược để đồng bộ số liệu: mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai, một. Hoàn thành đồng bộ.]

Giữa lúc nửa tỉnh nửa mê, Tề Nhạc Nhân cảm thấy mình đang đung đưa đung đưa, có tiếng con gái nói chuyện xì xầm. Cậu choàng mở mắt thì thấy mình đang trên một chiếc xe ngựa.

Tiếng thông báo của hệ thống vang lên, nghe đến cái đoạn đặc biệt, cậu vội cúi xuống nhìn ngực theo bản năng thì thấy – trên cái gờ phẳng lì đó bỗng nhiên xuất hiện hai cục (mà đáng lẽ ra không được phép ở đó)!

Đù, cái người thiết kế trò này làm sao thế! Vụ này đã vượt ra ngoài định nghĩa chọc ghẹo và bay thẳng về hành tinh biến thái rồi!

Mặt Tề Nhạc Nhân trắng bệch, cậu khép chân lại để cảm nhận phần dưới, quả nhiên, cái thứ quan trọng nhất đời giai đã không cánh mà bay…Ha ha, còn chơi cái trò này được nữa không đây?

Mai sau, cậu quyết không chọn acc nữ để được ngắm gái nữa. Cái bóng ma tâm lý nào quá lớn, cậu không trụ nổi nha.

"Cô không sao chứ?" Người ngồi phía đối diện cất tiếng hỏi.

Cậu làm ra vẻ bình tĩnh, ngẩng đầu lên thì thấy ánh nhìn chần chờ của một cô gái mang những đường nét của người phương Đông. Tề Nhạc Nhân đưa mắt nhìn về phần hông của người này, tiếc rằng cô ta mặc bộ đồ hiến tế màu trắng y hệt cậu, và chẳng có cái dây lưng nào – không biết là đã giấu đi hay thực sự không có. Vậy nên, cậu không đoán được cô ấy là người chơi hay NPC.

"Chào cô, tôi là Diệp Hiệp, hiệp trong nghĩa hiệp khách…và, cũng giống như cô vậy." Diệp Hiệp sở hữu một gương mặt rất có nét khí khái, cô vỗ vỗ hông mình, thẳng thắn thừa nhận cái thân phận người chơi.

Tên thế này…chẳng nhẽ cũng là nam. Tề Nhạc Nhân nghĩ lan man như thế, nhưng rồi nhìn cái vẻ tự nhiên của Diệp Hiệp, cậu bèn phủ nhận.

Tề Nhạc Nhân nhìn về phía hai thiếu nữ còn lại. Một mang nét lai đặc sệt với đôi mắt xanh lục đẹp đẽ, cô cuộn mình trong góc, không nói lời nào. Một mang cái đặc điểm tóc vàng mắt xanh điển hình, còn khá nhỏ tuổi. Cô bé ngóng về phía cả hai: "Có ai thấy chị gái em không?"

"Chị em là ai?" Diệp Hiệp hỏi.

"Chị ấy là Aisha, em là Ellie. Nếu thấy chị ấy, các chị có thể làm ơn dẫn tới chỗ em không? Sức khỏe chị ấy không tốt, nếu chỉ có một mình thì vất vả lắm." Ellie cầu xin.

Cô vừa dứt lời, Tề Nhạc Nhân liền nhận được thông báo của hệ thống.

[Người chơi Tề Nhạc Nhân, kích hoạt nhiệm vụ chi nhánh: Tìm Aisha. Trước khi nhiệm vụ Hiến tế nữ phù thủy kết thúc, giúp chị em Ellie và Aisha gặp lại nhau, nhiệm vụ hoàn thành thưởng 10 ngày sống, rút thăm ngẫu nhiên một lần. Nhiệm vụ thất bại không bị trừng phạt.]

Cậu đưa mắt về phía Diệp Hiệp, cô cũng nhìn cậu, có vẻ như cả hai cùng nhận được nhiệm vụ này: "Chúng ta có thể xem xét đến chuyện tạm thời hợp tác."

"Tôi cũng đang có ý đó." Vừa cất tiếng, Tề Nhạc Nhân đã sửng sốt trước giọng mình. Cái giọng loli mềm mềm này là sao! Cậu thực sự không chịu nổi nha!

"Đáng yêu thế này, đừng có làm cái bản mặt lạnh te đó chứ." Diệp Hiệp mỉm cười, nháy mắt với Tề Nhạc Nhân một cái.

Hình như mình vừa bị ngự tỷ trêu chọc. Tề Nhạc Nhân choáng choáng, vô cùng không hài lòng với việc mình bị dán nhãn "đáng yêu". Tuy không bằng Tô Hòa, nhưng vẻ đẹp trai của cậu đủ để khiến thím căng tin có tật nhan khống tặng thêm nửa muỗng đồ ăn đó chớ, sao chuyển giới tính lại mang cái mặt loli được!

"Tề Nhạc Nhân, tên tôi." Cậu nói. May là tên này khá trung tính, chứ hiện cậu không muốn người ta biết giới tính thật của mình, xấu hổ chết mất.

"Cô thì sao?" Diệp Hiệp hỏi thiếu nữ đang cuộn mình trong góc và im lặng nãy giờ.

Thiếu nữ ngẩn ra, đôi mắt xanh màu phỉ thúy lóe lên vẻ lo lắng: "Tôi, tôi là Anna…" Rồi cô lại cúi đầu yên lặng.

Có vẻ như Anna chất chứa nhiều tâm sự hơn Ellie nhiều lắm, và dường như, cô sợ hãi tột độ trước những chuyện sắp xảy đến. Ellie còn nhỏ, chưa rõ mọi chuyện nên cứ thế ngây ngốc mà kể về truyền thuyết của thôn cho Diệp Hiệp: "Ba năm trước, chị ở thôn bên cạnh được lựa chọn, người lớn đều bảo chị ấy đi phụng dưỡng Ác Ma đại nhân. Giờ đến phiên em và chị gái, nhưng mà chị em sợ lắm, bảo là không muốn đi, nhưng không đi thì bị giam lại.

Mấy hôm trước còn có vài chị rủ nhau trốn, thôn trưởng phái nhiều người đuổi theo lắm, không biết giờ thế nào rồi… "

Rủ nhau trốn? Tề Nhạc Nhân nhìn mu bàn tay trái của mình, dù nó đã nhỏ đi một cỡ do hệ quả của việc chuyển đổi giới tính, nhưng nhưng hình vẽ đó vẫn còn, hẳn nó đến từ một trong những thiếu nữ chạy trốn kia.

"Em biết có mấy người trốn đi không?" Tề Nhạc Nhân chợt nghĩ tới một chuyện.

Ellie xòe bàn tay ra đếm: "Một, hai, ba, bốn, năm…sáu, có sáu chị."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!