Edit: May22
Beta: Quỳnh
Viêm Ngự tiếp tục cợt nhả nói: "Yên tâm, trong chốc lát ta giúp Thiên Lan loại bỏ hết thảy chướng ngại, đảm bảo ngươi vững chắc lấy được hạng nhì."
Thiên Lan quay đầu, "Vì sao lại là hạng nhì?"
"Thiên Lan đánh không lại ta a." Viêm Ngự một bộ dạng "hồn nhiên như cô tiên", cùng Thiên Lan đùa bỡn quả thực có điểm liều mạng.
Thiên Lan cười như không cười nhìn Viêm Ngự, trong lòng lại đem Viêm Ngự hận đến ngứa răng, tiểu tử thúi này cần phải chọc nàng đau đớn vậy sao?
Viêm Ngự bị Thiên Lan nhìn đến cả người nổi da gà, lúc này mới giác ngộ vừa rồi mình nói cái gì, vội vàng xua tay, lắp bắp giải thích. Thiên Lan biết hắn không có ác ý, chỉ đánh đầu hắn một cái tượng trưng liền đi qua.
Nhưng động tác này ở trong mắt người khác liền thay đổi hoàn toàn.
Kia chính là nam thần của bọn họ a, nữ nhân này cũng dám đánh đầu nam thần, a a, chú nhịn nổi chứ thím chịu không nổi.
Vì thế sau khi nhóm tỷ muội lên sân khấu, đều cùng Thiên Lan liều mạng, cũng may Viêm Ngự vẫn luôn đi theo bên người, những tỷ muội kia muốn xuống tay lại sợ đánh trúng Viêm Ngự, cho nên cục diện xuất hiện tình huống giằng co.
Thiên Lan hiển nhiên là không rõ ẩn khuất trong đó, nàng vô tội nhìn nhóm người trước mặt giống như muốn ăn mình, nàng đã làm gì khiến cho nhiều người tức giận như vậy?
"Viêm công tử, phiền ngươi một chút." Trong đó một muội muội chờ không nổi nữa, đỏ mặt nói với Viêm Ngự.
"Viêm công tử, nữ nhân này dám đánh ngươi, chúng ta hôm nay sẽ giáo huấn nàng, ngươi mau tránh ra." Một muội muội khác phụ họa.
Thiên Lan sờ sờ đầu, nàng đánh Viêm Ngự khi nào? Bọn họ chưa tỉnh ngủ sao?
Ở trong ý thức của Thiên Lan, đánh đầu một cái căn bản không xem như đánh, ở kiếp trước động tác như vậy có thể xem như một loại hành động thân mật, người ta chỉ có chút hâm mộ thôi.
Viêm Ngự cũng không hiểu ra sao, Thiên Lan đánh hắn khi nào?
Bên này nhóm tỷ muội vây quanh Thiên Lan cùng Viêm Ngự, những nam nhi còn lại chỉ có thể nhận mệnh cùng những nam nhi khác đánh nhau, khí thế bàng bạc, linh lực giống như pháo hoa ở trong không khí thoáng ẩn thoáng hiện.
Thiên Lan hoàn toàn dời đi lực chú ý, quan sát nhóm nam nhi giao thủ.
"Uy, ta nói ngươi đang nhìn đi đâu đấy." Một người tay chống nạnh, chỉ vào Thiên Lan, các nàng đứng ở trước mặt nàng, nàng còn dám nhìn chỗ khác, quá không đem các nàng để vào mắt.
Thiên Lan quay đầu lại, dùng ngón trỏ chỉ chỉ mình, "Ta?"
"Không phải ngươi thì là ai, không thấy chúng ta muốn cùng ngươi quyết đấu sao?" người kia bị thái độ của Thiên Lan làm cho khó chịu, ngữ điệu cũng cao lên không ít.
Thiên Lan nhìn lướt qua các tỷ muội bên kia, ít nhất cũng cỡ mười người, xác định là quyết đấu chứ không phải quần ẩu?
Thiên Lan một phen ôm lấy cổ Viêm Ngự, tức khắc đám tỷ muội liền vang lên một mảnh kinh hô, tâm nát đầy đất, nữ nhân đáng giận này cũng dám chạm vào Viêm công tử, thật không thể tha thứ.
Khuôn mặt Viêm Ngự có chút cứng đờ, trên môi treo nụ cười cứng ngắc. Thiếu nữ thân hình mềm mại kề sát hắn, hương thơm thuộc về thiếu nữ đánh thẳng vào trái tim hắn, tim đập bỗng nhiên tăng nhanh. Từ trước đến nay, người có thể gần gũi cùng hắn như vậy chỉ có Mặc Quân Linh.
"Các ngươi lui ra ngoài, ta cho các ngươi chữ kí Viêm Ngự tự tay viết, thế nào?" Làm lơ các tỷ muội xung quanh đang hai mắt bốc hỏa, Thiên Lan sâu kín mở miệng.
Quả nhiên, lời này vừa nói ra, các tỷ muội liền bắt đầu dao động, chữ kí tự tay viết a, các nàng muốn cùng Viêm công tử nói một lời còn không được, hiện tại lại có thể lấy được chữ kí tự tay nam thần viết, cái này sẽ được bao nhiêu người hâm mộ a!
Nhưng mà… Cái nữ nhân đáng giận này…
Chữ kí tự tay viết…
Các tỷ muội liền thất bại trước chữ kí hoàn toàn không đáng giá tiền của Viêm Ngự. Chúng nữ nhân sau khi được Thiên Lan liên tục cam đoan nhất định sẽ lấy được chữ kí tự tay Viêm Ngự viết cho các nàng, mới sôi nổi rời đi. Nghiêu Thịnh đứng ở bên ngoài cùng Vân Huyền Khê vừa đến liền không thể hiểu được vì sao mấy cô nương kia lại cùng nhau đi ra? Vẻ mặt còn vô cùng hưng phấn…
Thiên Lan đợi sau khi bọn họ rời đi, lập tức buông Viêm Ngự ra. Nàng dùng tốc độ cực nhanh, cho nên Vân Huyền Khê đứng ở bên ngoài cũng không thấy được một màn như vậy, chỉ nhìn Thiên Lan cùng Viêm Ngự đứng ở trên một mảnh đất trống, còn có một nữ hài tử đứng đưa lưng về phía hắn, an bình đến mức có chút quỷ dị, người bên cạnh lại đánh đến khí thế ngất trời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!