Edit: Clover110
Beta: Quỳnh
Chờ đến lúc mọi người đứng nghiêm túc theo lời người nam nhân trung niên kia, đã trải qua 5 phút. Nam nhân trung niên kia một lần nữa nhìn thật kỹ mọi người ở đây.
"Ta đọc tên ai, người đó bước ra khỏi hàng." Nam nhân trung niên khoanh tay đi xuống dưới, bắt đầu điểm danh từ số thứ nhất.
Mọi người đều không biết lí do, sao lại mở miệng liền điểm danh? Hơn nữa vẫn là điểm danh cá biệt như vậy!!!
"..., Vân Thiên Lan, Vân Ninh Tẩm." Nam nhân trung niên kết thúc một hơi điểm danh.
Thiên Lan cùng Vân Ninh Tẩm ngoan ngoãn đứng cạnh đám người vừa bị điểm danh, năm mươi người, bị điểm danh chỉ có 5 người, những người khác Thiên Lan đều không quen biết, nhưng xem cách ăn mặc không giống người của đại gia tộc, một người tên Viêm Ngự, một người tên Mặc Quân Linh.
Hai người này một người lạnh như băng, một người lại cợt nhả, quả thực chính là hai thái cực trái ngược nhau. Hai người nhìn qua chỉ mới 15 hay 16 tuổi mà thôi, nhưng Thiên Lan thấy có chút quái dị. Con ngươi bọn họ đều mang theo một cỗ tang thương, điểm bình thường duy nhất là ngoại hình hai người không tồi, nam tử ở đây, sợ là không ai có thể sánh bằng bọn họ, hai mỹ nam tử này… chẳng lẽ là đột biến gien?
Hai người đứng chung một chỗ có vẻ thập phần hài hòa, Thiên Lan cảm nhận hai người này quan hệ rất tốt. Người cợt nhả kia tên là Viêm Ngự, thấy Thiên Lan cùng Vân Ninh Tẩm đi tới phía họ, cười tươi hướng các nàng vẫy vẫy tay.
Mà Mặc Quân Linh chỉ là nhìn lướt qua hai nàng, liền thu hồi tầm mắt, tiếp tục quan sát nam nhân trung niên kia.
"Chào mỹ nhân, ta tên Viêm Ngự nha." Viêm Ngự cười hì hì tiến đến trước mặt Thiên Lan, trong mắt hiện ra thưởng thức, không có chút ý xấu nào.
Thiên Lan cười cười gật đầu, mà Vân Ninh Tẩm lại giống như Mặc Quân Linh, mặt vô biểu tình nhìn lướt qua Viêm Ngự, đứng yên bên cạnh Thiên Lan. Biểu tình của Viêm Ngự trong nháy mắt cứng đờ, có cái băng sơn Mặc Quân Linh bên người đã chịu hết nổi, giờ lại tới một mỹ nhân băng sơn, aiiiiiii…
Vân Văn Nhu đứng ở nơi cách đây có chút xa, tầm mắt nàng ta luôn đặt trên người Mặc Quân Linh, gương mặt ửng đỏ, con ngươi lập lòe một mạt thẹn thùng.
"Những người còn lại, chạy 10 vòng quanh luyện võ trường cho ta, không được dùng linh lực, phát hiện ai dùng linh lực, trục xuất khỏi Học viện." Nam nhân trung niên khoanh tay đứng ở phía trước, rống lên một tiếng trung khí mười phần.
"A, tại sao a?"
"Mười vòng, còn không cho dùng linh lực, này không phải muốn mạng sao?"
"Bọn họ tại sao lại không chạy như chúng ta?"
"Đúng vậy, dựa vào cái gì đám chúng ta phải chạy, đám bọn họ không chạy, không công bằng!"
Người ở phía dưới lập tức cãi cọ ầm ĩ lên, trường luyện võ này rộng bằng 2 lần sân bóng kiếp trước, người không linh lực mà chạy 10 vòng, những đệ tử thế gia được nuông chiều từ bé kia sao có thể kiên trì được.
Liền tính có thể dùng linh lực, bọn họ cũng không chắc có thể đủ 10 vòng nha.
Nam nhân trung niên chờ mọi người ầm ĩ ồn ào xong mới mở miệng, thanh âm uy nghiêm truyền khắp toàn bộ võ trường "20 vòng, người nào còn thắc mắc, cứ gấp đôi số vòng lên, bây giờ chạy cho ta!"
Như vậy càng quá đáng a, mọi người bực mình, đều đứng yên bất động. Bọn họ tới đây là để học tập, chứ không phải tới để chịu tội.
Nam nhân trung niên hừ lạnh một tiếng "Ban đầu 10 vòng là do tốc độ tập hợp của các ngươi quá chậm, đến Học viện Đế quốc mà quy củ của Học viện còn chưa rõ, thà rằng không đến. 20 vòng lúc sau là bởi vì các ngươi chống đối lại mệnh lệnh của ta. Cách học ở Học viện Đế quốc chính là tuân theo hình thức giáo dục của quân đội. Ngày thường các ngươi có thể không nghe nhưng lúc đi học, nếu người nào không nghe, đừng trách đám đạo sư chúng ta lòng dạ ác độc."
Năm nào khóa học đầu tiên của tân sinh đều do hắn đảm đương, những lời nói dạng này hắn nói qua không biết bao nhiêu lần, cũng may lần này có 5 học sinh tương đối nghe lời, trước kia kiếm 1 người đều khó. Đám tân sinh này toàn là chút đệ tử của đại gia tộc, một đám ăn chơi trác táng.
"Còn không chạy sao?" Nam nhân trung niên trừng mắt, những người đó ngay lập tức kinh sợ, co giò nhanh chóng chạy.
Nam nhân trung niên hừ lạnh, xoay người đi đến trước mặt đám Thiên Lan, "Mấy người các ngươi đi đến Viện Linh tuyển, sau khi thí nghiệm xong thì chờ ở đó."
Viện Linh tuyển sẽ kiểm tra lại cấp bậc thiên phú của 50 người một lần nữa, cũng là nơi các tân sinh được nhóm đạo sư tuyển đến, có thể nói, nếu được đạo sư điểm tên, đó chính là một bước ngoặc lớn.
Viện Linh tuyển bình thường còn phụ trách giám định cấp bậc. Giám định cấp bậc là chức vụ xuất hiện ở mọi địa phương trên đại lục này. Người nào đạt đến Linh sư công sẽ trở thành người giám định. Sau đó sẽ được nhận lấy huân chương, người bình thường ai cũng đều không muốn đeo huân chương cấp bậc ra bên ngoài, vậy coi như là để lộ cấp bậc bản thân mình rồi còn gì. Nhưng tác dụng của huân chương cấp bậc này rất nhiều, họ luôn phải sử dụng đến nó, vì vậy bọn họ không thể không mang theo.
Mà huân chương cấp bậc Viện Linh tuyển cấp là khác biệt hoàn toàn. Nó là đánh dấu của Học viện Đế quốc, trong các Học viện địa phương cũng yêu cầu huân chương cấp bậc như vậy. Nói thẳng ra nó giống như giáo bài ở kiếp trước, đợi đến sau khi tốt nghiệp, Linh sư công sẽ giám định quá trình học tập, rèn luyện của người đó và cấp cho họ huân chương cấp bậc xã hội.
Cho nên lúc đám người Thiên Lan đến Viện Linh tuyển, nơi này cũng không phải không có người nào, ngược lại rất đông a.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!