Sau khi ăn xong, cô căng thẳng bước ra ngoài
Sợ chết mất, trong suốt bữa ăn cứ bị khí thế của anh ta doạ sợ.
Cũng may là bây giờ đã ăn xong
Cô lại tiếp tục làm việc
Ở phòng thư ký, Lâm Doãn cầm trên tay cái hộp màu trắng, chắc là quà tặng ai đó
Cô ấy đặt chiếc hộp lên bàn, đưa tay ngoắc Hoan Hoan
'Bé Hoan, em lại đây'
'À, vâng ...! sao vậy Doãn tỷ?'
Lâm Doãn cười
'Mở ra đi, của em đó'
'Của em?'
Hoan Hoan ngơ ngác, cô đâu có đặt hàng gì, cô nghèo lắm nha.
Còn nếu được tặng thì cô đâu quen biết ai, hơn nữa chưa đến sinh nhật cô đâu
'Doãn tỷ ...! có phải có hiểu lầm rồi không?'
Lâm Doãn búng nhẹ vào cái trán nhỏ kia, bật cười
'Không lầm, em cứ mở ra xem bên trong có gì đi'
Hoan Hoan nghe lời mở ra, bên trong là cái váy trễ vai màu trắng nhìn rất đẹp còn kèm theo đôi giày và trang sức đều đính kim cương lấp lánh
Nhìn qua là biết đây là hàng thủ công
Cô đang nằm mơ phải không?
'Doãn tỷ ...! đây ...' Hoan Hoan ú ớ quay sang Lâm Doãn
'Ngày mai sẽ có buổi tiệc nhỏ giao lưu giữa những người có máu mặt trong thành phố, chị đoán em chưa có lễ phục.
Đây là chị cố ý mời nhà thiết kế ở Pháp làm riêng cho em đó'
Cô xua tay lắc đầu, có ý cự tuyệt
'Không được đâu, Doãn tỷ, em không thể nhận được'
'Em không thích sao?'
'Không phải ...! chỉ là ...! món quà giá trị như thế này sao em ...'
'Em chuẩn bị váy rồi?'
'Vẫn chưa ...'
'Đã nhận được lương?'
'Chưa nhận được, nhưng mà ...'
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!