Chương 61: 🎮 Lòng ta chỉ có một người

Edit: Quanh

Beta: Nhược Vy

Lúc này ở kinh thành nước Yến, vầng trăng sáng vằng vặc, hiện tại đang là cuối mùa xuân, hoa lê phủ khắp từng dãy núi đồi.

Phố xá giăng đèn kết hoa, ồn ào náo nhiệt.

Bởi vì phương Bắc truyền tới tin vui, nghe nói đại quân đại thắng, một năm qua rất nhiều địa phương phải chịu cảnh thiên tai khắc nghiệt, dân chúng lầm than, hiện tại tình hình đã được cải thiện, vì thế dân chúng hào hứng hơn năm ngoái, nhà nhà dạo phố thả hoa đăng, ước mong một cuộc sống an cư lạc nghiệp.

Túc Khê nhìn kinh thành quen thuộc, có rất nhiều NPC quen mắt, ví dụ như ông chủ cửa hàng son phấn đằng kia, vẫn giống hệt như năm ngoái, bày sạp hàng chào mời khách.

Cô thở dài cảm khái.

Năm ngoái nước Yến không rộn ràng như vậy, bởi vì thù trong giặc ngoài. Bên ngoài nước láng giềng lăm le xâm lược, bên trong thiên tai khắc nghiệt, mặc dù là kinh thành dưới chân Thiên Tử, nhưng không ít người phải chịu cảnh chết đói.

Tuy có rất nhiều người dạo phố, nhưng đại đa số đều trong tâm thái lo lắng hoảng sợ, vội vội vàng vàng đi qua.

Mà hiện tại, đám dân chúng chibi hào hứng hơn rất nhiều.

Phần lớn đều nhờ công lao của nhóc con.

Cho nên, không chỉ đơn giản hệ thống yêu cầu nhóc con trở thành Hoàng Đế, mà bởi vì chỉ có duy nhất nhóc con phù hợp với vị trí đó, xây dựng một nước Yến thái bình thịnh thế.

Túc Khê nghĩ vậy, lại đi quan sát Trường Công Mậu đang chăm chỉ làm việc, bởi vì nông trang ngày càng mở rộng, Trường Công Mậu cũng càng trở nên bận rộn.

Trường Công Mậu là thủ hạ đắc lực, nhưng không giỏi quản lý, cũng may trước khi xuất kinh, nhóc con đã dự đoán trước, giao phần lớn mọi chuyện cho Trọng Cam Bình.

Vì thế lúc này, nông trang có rất nhiều cơ sở, phòng ấm và nhà lưới trồng rau dần cắm rễ khắp nước Yến, bước đầu giải quyết vấn nạn thiếu thốn lương thực.

Đương nhiên, việc gieo trồng còn phải tùy thuộc vào tình hình đất đai của mỗi địa phương, mọi việc vẫn phải từ từ.

Lúc này nghe nói đại quân sắp hồi kinh, Trường Công Mậu chen chúc trong đám người bên ngoài cổng thành, hớn hở chờ Lục công tử trở về.

Ở Bộ Binh Hai – nơi nhóc con từng nhậm chức, đám quản sự không biểu hiện gì ra bên ngoài, nhưng vẫn nhỏ giọng bàn tán chuyện Lục Hoán lập công lớn, đoán rằng lần này hắn trở về, chắc chắn sẽ thăng quan tiến chức. Bọn họ buồn vui lẫn lộn, đương nhiên có phần ghen tị, nhưng vẫn âm thầm khâm phục.

Vân Tu Bàng vô cùng kích động, đang ở trong phủ đi đi lại lại, không ngừng hỏi đám hạ nhân tại sao đại quân còn chưa vào thành.

Túc Khê đi qua mấy nơi, thầm tự hào thay nhóc con, từ thứ tử Ninh Vương phủ cho tới khi đạt được thành tựu như bây giờ, thật sự không hề dễ dàng.

Bằng hữu của nhóc con chính là bằng hữu của Túc Khê, chẳng qua bọn họ không biết sự tồn tại của Túc Khê mà thôi, lúc trước login Túc Khê trực tiếp tới phương Bắc, hiện tại cùng nhóc con hồi kinh, cho nên tò mò quay trở về thăm bọn họ.

Vô tình nhìn thấy sạp bán mứt quả trên phố, Túc Khê kích động chuyển màn hình, đi tìm nhóc con.

Lúc này đại quân mới tới kinh thành, đang đóng quân ở ngoại ô, chờ Hoàng Đế triệu kiến, mới có thể vào thành.

Túc Khê dạo quanh quân doanh, nhưng không thấy Lục Hoán, chắc hắn đang ở chỗ khác. Túc Khê mở bản đồ ra, nào ngờ phát hiện, Lục Hoán đang ở trong cung, Dưỡng Tâm Điện của Hoàng Đế.

Cô mới chỉ offline một buổi trưa, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?

Túc Khê kinh ngạc, đoán rằng Hoàng Đế muốn gặp mặt Lục Hoán, vậy nên nhanh chóng chuyển màn hình.

Vừa tới Dưỡng Tâm Điện, phát hiện tất cả thái giám đều ở bên ngoài, ở trong điện chỉ có hai người, Hoàng Đế và nhóc con.

Nhóc con vừa cùng đại quân hồi kinh, đã được Hoàng Đế triệu tới đây.

Túc Khê đi vào, bên trong đèn đóm sáng choang, nhóc con đứng đối diện Hoàng Đế, không hề tổn hại lông tóc, cô mới thoáng an tâm.

Hoàng Đế mới hơn bốn mấy, còn chưa già đi, nhưng ánh mắt nhìn nhóc con rất tang thương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!