Ta bảo dừng lại, kêu nàng xắn tay áo lên.
Cẩn Y còn tần ngần không dám, ta tức giận mắng.
"Nếu ngươi không nghe lời, ngày mai lập tức rời phủ, đi cho khuất mắt ta!"
Quả nhiên có tác dụng, Cẩn Y từ tốn kéo tay áo lên, để lộ hai cánh tay bị tím bầm hết cả, những lằn roi ngang dọc hiện lên.
Ta phát cáu, nhìn vào mắt nàng hỏi.
"Ai đánh ngươi, kẻ nào trong nhà này dám động đến thị nữ của ta?"
Cẩn Y hoảng hốt sợ sệt, nàng kéo tay áo xuống, run lẩy bẩy không nói gì.
Xét nghĩ, trong phủ cũng chỉ có một người dám thẳng tay như vậy, thêm việc nhớ lại lời tên hạ nhân buổi sáng, ta liền đứng dậy, đi ra hành lang, mặc cho Cẩn Y ráo riết đuổi theo sau.
Ta đến gian nhà chính, đúng thật sự còn người ngồi ở đó.
"Mẫu thân, sao người lại xử phạt thị nữ của con?"
Mẫu thân điềm nhiên uống ngụm trà, nhẹ nhàng đặt cái tách xuống, mùi thuốc trong căn phòng này tỏa ra luôn làm ta cảm thấy cực kì buồn nôn.
"Đến rồi sao, cũng hơi muộn rồi!"
"Mẫu thân…!"
"Tẫn Linh, nô tỳ trong phủ không nghe lời thì bị phạt gì, con còn không nhớ!"
"Mẫu thân, Tẫn Linh dĩ nhiên nhớ rõ, nhưng rõ ràng Cẩn Y không phạm phải lỗi gì, tại sao lại bị đánh nặng như vậy?"
"Cẩn Y?
Con còn cho nó cái tên mới rồi à, được, vậy ta hỏi con…!"
Mẫu thân ta đứng dậy, Lũy quản gia bỏ quạt xuống, theo sau lưng mẫu thân đi từ từ ra cửa.
Trong lúc đi ngang qua ta, mẫu thân dừng lại, nhìn về phía ta.
"Tẫn Linh, con đã bôi thuốc ta đưa chưa?"
Ta nghẹn lời, cúi đầu xuống, không dám ngẩng mặt lên nhìn mẫu thân, nói.
"Mẫu thân, con đã không còn đau nữa!"
"Thật sao?"
Ta không dám nói là mình đã không dùng thuốc mẫu thân đưa, bèn chống chế.
"Tối nay, con sẽ bôi thuốc thêm, thuốc quý của mẫu thân, con dùng rất tốt!"
Dường như ta thoáng nhìn thấy khóe môi của mẫu thân nhếch lên, nhưng không có rõ lắm.
Mẫu thân đi tiếp ra cửa, về phòng, không quên nói thêm với ta một câu.
"Đi ngủ sớm đi"
Ta đứng im ở đó, chờ người, đúng hơn là chờ mùi thuốc đi khỏi, mới quay về lối hành lang ban nãy, về phòng mình.
Chính là người biết ta không chịu bôi thuốc, mà mẫu thân phạt đánh thẳng tay nô tỳ ban cho ta, chẳng khác nào người đang uy hiếp bản thân ta bằng một cách gián tiếp, chẳng lẽ đây là lý do Cẩn Y được đưa tới chỗ ta, chỉ để làm vật thay thế ta mà mẫu thân có thể giáo huấn bất kì lúc nào sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!