Chương 41: Người Chơi Đúng Luật

Sau đêm đi xem kịch, Quân Nhu về ngủ một giấc đã quên bẵng, ta không chắc cô nàng quên thật hay là giả vờ.

Thôi thì cũng không nhắc đến nữa.

Vừa hay trong buổi sáng ta cũng viết xong hai mươi lăm cuốn bí kíp nhận biết ngọc nữa, cộng với số hôm qua, tổng cộng đủ năm mươi cuốn, chuẩn bị ngày mai phát cho mọi người trong doanh trại.

Đúng giữa trưa, Cẩn Y vào phòng, nhắc ta đã tới giờ dùng bữa.

Đang ngồi ăn thì Quân Nhu từ bên ngoài chạy tới, thở hổn hển.

"Tẫn…! Linh, biệt viện…! có…! có người mới tới kìa!"

"Là ai mà ngươi phải báo cho ta gấp gáp thế?"

Quân Nhu thở ra, nói: "Là…! Uyển Tâm công chúa!"

Uyển Tâm công chúa, hay chính là Thập công chúa, muội muội ruột của Tứ công chúa, cùng do Hoàng hậu thân sinh.

Uyển Tâm công chúa nhỏ hơn ta và Quân Nhu một tuổi.

Từ lúc ta vào cung cũng chẳng mấy dịp được thấy mặt, vì Thập công chúa được Hoàng thượng xem như viên ngọc quý trong tay, từ nhỏ đã ở trong tẩm cung của Hoàng hậu.

"Tẫn Linh, hiện tại công chúa đang ở trong căn tiểu viện sát bên cạnh ngươi đó!"

"Vậy chúng ta đi chào hỏi một tiếng."

Phụ thân và Thẩm bá phụ cùng Từ Khiêm đã tới phủ Thái thú, hiện chỉ có ta và Quân Nhu ở lại viện.

Chúng ta đang đi sang gian viện công chúa ở, dù nói là ngay bên cạnh, cũng phải đi bộ mất một lúc mới tới.

Bên ngoài viện bố trí rất nhiều thị vệ, ta và Quân Nhu bị chặn lại ở cổng, sau đó phải đứng đợi ngoài nắng hơn hai canh giờ, cuối cùng mới có một cung nữ lạnh lùng ra nói.

"Công chúa nói các ngươi về đi, người đang không khỏe, không tiện tiếp khách!"

Truyền xong thì cung nữ kia quay vào trong, thẳng thừng hét cho hai tên thị vệ đóng cổng lại một cái rầm thật lớn.

Quân Nhu định làm gì đó, nhưng ta kéo tay cô nàng lại, trở về viện đã.

"Hừ! Cô ta cố ý cho ta và ngươi đứng bên ngoài đấy, tưởng ta không biết hả!"

Ta không nói gì, ngồi xuống thì mồ hôi túa ra như suối, lồng ngực còn cảm thấy hơi khó thở.

Cẩn Y đưa cho ta một tách trà.

"Tiểu thư! Người không sao chứ? Sao mồ hôi đổ nhiều thế này?".

Cẩn Y vội vàng lấy một cái khăn tới, lau trên cổ, cả cánh tay, mặt ta cũng bắt đầu đổ mồ hôi lấm tấm.

"Chỉ đứng có một chút thôi mà, đừng nói ngươi đổ bệnh rồi đó?".

Quân Nhu đặt tách trà xuống, đưa tay sờ lên trán ta, rồi hoảng hốt.

"Trời ơi sao nóng quá vậy! Ngươi bị sốt rồi?".

Ta lảo đảo nằm xuống giường, trong người bây giờ vô cùng mệt.

Viện này hiện không có ai ngoài ba chúng ta, Cận An lại vừa ra ngoài mua mấy món đồ ta dặn chưa về, Cẩn Y đóng cửa phòng, đổi sang chiếc khăn khác, cởi bớt áo ngoài không ngừng lau người ta, Quân Nhu tự nhiên cũng sốt sắng.

"Ngươi còn lau cái gì, để đó cho ta, đi gọi đại phu tới đây!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!