Chương 27: Tái Ngộ Cái Quễ Gì

Lúc ta thức giấc thì ngoài trời đã chớm tối, ta ngồi trên giường, vuốt cổ ho khan mấy cái, Cẩn Y nghe thấy tiếng ho vội chạy vào, đưa cho ta ít nước.

"Tiểu thư, may quá, người tỉnh rồi!"

Ta lắc đầu, không nhớ gì về mấy chuyện vừa xảy ra, tay xoa hai bên thái dương hỏi Cẩn Y điều ta để tâm nhất lúc này.

"Ta có uống hết ly rượu thứ hai của Thẩm Quân Nhu không?"

"Tiểu thư, chuyện này…! thật ra…! là có uống…! nhưng người cũng không uống…".

Cẩn Y hôm nay tự nhiên nói năng lắp bắp, ta day trán phát bực hỏi lại.

"Vậy rốt cuộc ta có uống ly rượu đó không, ngươi ấp úng cái quái gì?"

"Tiểu thư, ly rượu cuối cùng người không uống, là…! Dương Tướng quân uống thay cho người!"

"Cái gì?".

Như có tiếng sét vừa đánh ngang tai một tiếng cực lớn, ta nghĩ mình đã nghe lầm.

"…"

"Ngươi nói lại lần nữa?".

Ta ngồi dậy, tựa vào đầu giường, dụi mắt cho tỉnh táo hoàn toàn.

Cẩn Y nhẹ nhàng đưa cho ta một tách trà nóng, ta lắc đầu.

"Ta không có khát, ta chỉ muốn nghe câu trả lời."

"Tiểu thư, là Dương Tướng quân uống ly rượu đó của người!"

Lần này sét không còn đánh ngang tai, mà là trực tiếp xuyên thẳng qua ta, từ đỉnh đầu đến lòng bàn chân, làm toàn thân như bị đông cứng, máu hình như chẳng thiết chảy nữa.

"Dương Tướng quân? Dương…! Dương Kỳ?"

"Vâng Tiểu thư, Dương Tướng quân theo phân phó đến đây có việc, sẽ ở lại khu phía Tây của biệt viện mười mấy ngày gì đó ạ!"

"Ta đâu có hỏi hắn ở bao lâu, ta hỏi tại sao hắn lại tự uống ly rượu kia?".

Ta ngồi thẳng lưng, khom người lắng nghe từng lời Cẩn Y nói.

"Tiểu thư, lúc đó mặt mũi người đã đỏ lên hết cả, Dương Tướng quân vừa lấy ly rượu đi thì người đã ngã gục rồi!"

"Ta ngã giữa bàn tiệc sao?"

Ta cố gắng nhớ lại, trong kí ức toàn những mảng màu trắng tinh khôi.

Mình, ngã gục giữa bàn tiệc, Dương Kỳ ở đâu ra đỡ rượu cho, mất mặt chết mất…

Cẩn Y tiếp tục.

"Vâng Tiểu thư, nhưng lúc đó Đại nhân và Thẩm Thượng thư cũng ngã ra luôn!"

Ta quay về đầu giường, nằm bẹp dí: "Thẩm Quân Nhu đó thấy hết rồi phải không?"

"Tiểu thư, cái này…"

Không đợi Cẩn Y kể tiếp, ta tự dẫn chuyện, "Vậy là sau đó ngươi dìu ta về đây!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!