Chương 169: Phù dung có gai không

Ta rửa mặt, thẫn thờ ngồi chờ Cẩn Y xới cơm cho.

Giấc ngủ vừa rồi chẳng ngon gì cả, ta khoanh tay mãi nên cánh tay có chút tê.

"Tiểu thư, hôm nay đặc biệt có món cá sốt cà nhà bếp trình bày rất đẹp mắt ạ. Tiểu thư xem này, nô tỳ sợ canh không hợp khẩu vị người nên đặc biệt trong lúc người ngủ đã hầm một nồi canh sườn rau củ đây ạ!"

"Ừ."

Trong lúc ta đang dùng bữa tối, bên ngoài có vài tiếng gõ cửa nhè nhẹ, Cẩn Y quay ra rồi lại vào trong, khẩn trương.

"Tiểu thư, ban nãy Khương… Tướng quân và Vu Công tử đi dạo, Vu Công tử… mua một phần bánh ngọt về cho người, nô tỳ… có nhận không ạ?"

Cẩn Y nhìn ta có chút lo lắng, ắt hẳn là nàng vừa nhớ tới cuộc nói chuyện buổi trưa giữa ta và Khương Hựu Thạc.

Ta khỏi cần nghĩ vẫn biết, có lẽ Vu Tử Ưu cũng không rảnh rang gì mà mua bánh ngọt gửi cho ta đâu.

Mười mươi… là người kia rồi.

Tay đặt đũa xuống đồ gác bằng sứ, ta mới nói.

"Nhận đi!"

"Vâng ạ!"

Sau giờ cơm, ngồi đọc sách thêm một chút, ta lướt nhìn hộp bánh ngọt Cẩn Y đặt ngay ngắn trên bàn trà, rồi chuẩn bị tắm rửa để đi ngủ sớm.

Chỉ là ánh đèn đã tắt bớt rồi, mi mắt ta vẫn trằn trọc chưa ngủ được gì cả.

Ta nhỏm người dậy, nhìn sang phía tấm mành, nơi Cẩn Y nằm thì nàng đã cuộn mình trong chăn yên giấc.

Ta nằm xuống, khẽ trở mình, kéo cái chăn bông mỏng lên, chăm chăm nhìn một góc màn, ngơ ngẩn một mình.

Rốt cuộc…

Ta…

Và…

Khương Hựu Thạc…

Phải như thế nào đây…

Như thế nào…

Mới phải…

"Không tài nào trả lời ngay được!"

Ta bực mình.

Tên kia đúng là không biết chờ đợi.

Ta đã nói gì đâu chứ, chưa gì thì hắn đã đứng dậy đi mất.

Vì hắn tự nhiên mang đồ ăn tới, còn ngồi lại trong phòng, thật không có chút đứng đắn nào.

Hơn nữa, trọng điểm là hắn không thèm nghe ta trả lời, ta chỉ hơi chậm thôi mà, có vậy hắn cũng không đợi được?

Còn dám nói thích ta hả?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!