Chương 8: Chuẩn bị tinh thần

Truyện tranh không tiếp nối cuộc đối đầu giữa cô và ông chủ ở chương trước, mà chuyển thẳng sang góc nhìn của Nhất Minh.

Lê Lê phát hiện cách mình xuất hiện lần đầu hoàn toàn khác với những gì cô tưởng tượng, hoàn toàn không giống chút nào. Cô vốn nghĩ mình sẽ luôn xuất hiện dưới một thân phận nhất định, nhưng tác giả truyện tranh cố tình chỉnh sửa thiết lập nhân vật, khiến cho bộ trang phục vốn không hề thay đổi lại chỉ qua vài điều chỉnh nhỏ đã tạo cảm giác như hai người khác biệt.

Không phải là không giống, chỉ là họa sĩ đã tạo ra những khác biệt tinh tế trong chi tiết, giống như hai vẻ mặt của cô trên trang màu vậy. Một vẻ mặt trông rất phản diện, một vẻ mặt lạnh lùng không biết trong lòng đang nghĩ gì.

Phân đoạn cô xuất hiện cũng không giống như cô nghĩ. Phần cô lẻn vào chỗ Thanh Đồng gần như bị lược bỏ hoàn toàn, chỉ là trong lúc Nhất Minh chật vật thoát thân, loáng thoáng nhận ra dường như có người đang âm thầm giúp đỡ.

Mãi đến khi Nhất Minh chạy ra khỏi tòa nhà, cô mới chính thức xuất hiện.

Lần trước còn có kính râm che mặt, lần này cô không đeo kính, khiến Lê Lê lần đầu tiên được thấy biểu cảm của mình trong truyện tranh.

Tác giả dành cho biểu cảm đó một khung hình đặc tả: khi Nhất Minh nói muốn đưa cô đi và kéo tay cô chạy trốn.

Ánh đèn huỳnh quang trắng sáng từ xa chiếu tới, gió đêm thổi tung tóc mái của cô, để lộ đôi mắt đen láy. Trên mặt cô là vẻ kinh ngạc, nhìn bóng lưng của chú chó Corgi nhỏ, ánh đèn ở phía xa dường như đã thắp lên những vì sao trong đôi mắt đen của cô.

Khung tranh chiếm hai phần ba trang giấy, ở khung tiếp theo, thiếu niên bị kéo chạy đành phải đi theo thiếu niên tóc nâu, đầu hơi cúi xuống, tóc mái che khuất trán, khóe môi đã khẽ cong lên.

Không biết có phải ảo giác hay không, Lê Lê cảm thấy nụ cười đó hình như không sắc bén như trước.

Ngoài đời, Lê Lê chớp chớp mắt.

"Lúc đó mình có biểu cảm như thế này à?" Lê Lê ngắm nghía kỹ càng, rồi gật gù, "Ừm, mình đẹp thật."

Lúc ấy cô cố tình tạo hình như một đại lão bắt đầu cảm thấy hứng thú với nam chính Nhất Minh, cho nên mới âm thầm ra tay. Giờ khi phân cảnh đó được thể hiện trên truyện tranh, lại hơi khác với ý định ban đầu của cô.

Cô nhìn phần bình luận của độc giả, thấy tràn ngập:

[Trong mắt anh ấy có sao kìa!]

[Lại thêm một người bị Corgi nhỏ chinh phục, được vẽ nguyên cả một trang đặc tả thế này, chắc sẽ gia nhập nhóm chính nhỉ!]

[Nhân vật mới xuất hiện là rơi vào lưới tình luôn rồi sao?]

[Cảm giác băng sơn tan chảy này, tôi mê quá!]

Dùng app đọc truyện tranh thì có thể xem bình luận thời gian thực, giống như bình luận nổi khi xem video vậy, chỉ là ở đây được cố định trên trang truyện, nên thường che mất một phần hình ảnh hoặc lời thoại. Nhưng vì Lê Lê cần phản hồi để điều chỉnh kế hoạch nhập vai, nên cô luôn bật chế độ xem bình luận khi đọc.

Ngoài những bình luận đó, trong suốt đoạn truyện, tác giả không vẽ lại nụ cười của cô nữa, phần lớn đều từ góc nhìn của Nhất Minh, nên càng xem cô càng thấy có gì đó không đúng, đến khi xem bình luận thì mới nhận ra vấn đề nằm ở đâu.

[Lạnh lùng, ngầu lòi! Là kiểu nhân vật đó đúng không!]

[Cuối cùng bên cạnh Corgi nhỏ cũng có một nam phụ ngầu lòi, đúng là cốt truyện vương đạo!]

[Trời ơi lại còn kiểu độc miệng nữa, Corgi nhỏ rụng lông ha ha ha!]

[Chắc chắn lấy cảm hứng từ diễn đàn! Còn đạo cả comment luôn!]

[Nhân vật mới đáng yêu ghê! Vừa độc miệng vừa mặt lạnh, còn có cả tóc xoăn ngố kìa!]

Lê Lê chẳng mấy bận tâm chuyện tóc xoăn, cô nhớ lại lúc đó: "Rõ ràng lúc đó mình luôn cười mà!"

"Là do biên tập dựng khung tranh!" Cuối cùng cô cũng ngộ ra.

Tác giả truyện tranh đã cố ý tách hai thân phận của cô ra, cả tính cách cũng được phân biệt rõ ràng.

Y hệt như hai biểu cảm khác nhau trên tranh màu!

Nhưng mục đích "thể hiện sự hứng thú với nam chính" mà cô muốn truyền đạt cũng coi như đã đạt được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!