Ban đầu Lê Lê muốn cứu người là để bán cho Nhất Minh một ân tình, tiện thể trà trộn vào nhóm nhân vật chính để có vài cảnh xuất hiện. Nhưng nếu với thân phận nạn nhân...
Hình như còn tuyệt vời hơn ấy chứ.
Cô đã có thể đoán trước được những ngày tháng sau này mình sẽ điên cuồng chen cảnh của Nhất Minh rồi.
"Đừng để chúng chạy thoát!"
Đèn pha chỉ rõ phương hướng cho kẻ địch, những kẻ địch còn lại bên ngoài đang chạy về phía vị trí của họ.
Những người mặc áo choàng đen chắn ở cổng lớn xếp thành một hàng ngang, rút súng ra từ dưới áo choàng. Họ bị bao vây bởi những họng súng đen ngòm.
"Cậu có thể chạy đi đâu?" Lê Lê liếc mắt nhìn lối ra đã bị chặn kín.
Giọng cô không thể hiện cảm xúc, trong tình cảnh này càng giống như chất vấn. Nhưng điều này ngược lại hợp lý.
Dù sao thì theo kịch bản mà Nhất Minh đưa cho cô, cô vốn định tự mình trốn thoát khỏi tổ chức Thanh Đồng, kết quả bị Nhất Minh lôi ra khỏi chỗ ẩn nấp, bị tổ chức Thanh Đồng phát hiện. Cô có lý do để chất vấn Nhất Minh tại sao lại xen vào chuyện người khác.
Tuy nhiên, khóe miệng cô lại treo một nụ cười, nếu Nhất Minh quay đầu lại có lẽ sẽ hiểu lầm cô và tổ chức Thanh Đồng là một bọn, cho nên mới tỏ ra nhàn nhã như vậy.
Nhưng cậu không quay đầu.
"Không biết." Nhất Minh nhìn về phía trước, vô cùng thành thật, cũng vô cùng tự tin, "Nhưng dù sao tôi cũng coi như là một dị năng giả, súng không cản được tôi."
Lê Lê đương nhiên biết cậu là dị năng giả, cô thậm chí còn biết dị năng của Nhất Minh là gì, có tác dụng gì.
Truyện tranh được thực hiện dưới góc nhìn của nhân vật chính kết hợp với góc nhìn của thượng đế, những gì cô biết còn nhiều hơn bản thân nhân vật chính Nhất Minh biết.
Những thông tin này chính là con át chủ bài để cô dám nhúng tay vào mạch truyện chính.
"Dị năng giả... ha." Cô nói một cách đầy ẩn ý.
Lê Lê không có ý kiến gì về dị năng giả, chỉ là cô nghĩ đến dị năng của Nhất Minh. Lê Lê nhìn bàn tay Nhất Minh đang nắm lấy tay mình, rồi chậm rãi ngước mắt lên.
Ánh đèn huỳnh quang từ trên cao chiếu xuống, phủ lên nửa thân người Nhất Minh, làm sáng mái tóc màu nâu của cậu.
Ngay sau đó, trong ánh sáng, hàng loạt sợi tóc nâu nhỏ li ti từ đầu cậu tách ra, bay lơ lửng trong không trung.
Sau đó mái tóc ngắn mềm mại dài ra, hóa thành những lưỡi dao lạnh lẽo.
Dị năng của Nhất Minh, trái tim kim loại.
Có thể biến đổi bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể thành kim loại, bao gồm tứ chi và cả lông tóc.
Nhất Minh không ngừng bước, những lưỡi dao kim loại do tóc biến thành xoay quanh cậu thành một vòng tròn, độ cong như đường ray tàu hỏa, tiếng gió rít khi lưỡi dao xé gió như tiếng còi tàu.
Chúng chém đứt nòng súng, tước đoạt vũ khí của kẻ địch, chỉ trong nháy mắt kết thúc tất cả!
"Là dị năng giả!" Kẻ địch kinh hãi hét lớn.
Những lưỡi dao quay vòng quanh Minh, tạo thành ba vòng xoay sáng chói, giống như trong chốc lát sẽ dễ dàng chặt đứt đầu kẻ thù.
Kiểu tấn công này Lê Lê đã nhìn thấy rất nhiều lần trong truyện tranh, nhưng đây là lần đầu tiên cô chứng kiến cảnh này thực tế.
Không có hiệu ứng đặc biệt, không có những đường nét đen trắng tô đậm không khí trong truyện tranh, ánh sáng lạnh lẽo của lưỡi dao dưới ánh đèn lóe lên ánh kim loại, phủ lên tất cả một lớp ảo ảnh hư ảo.
Ánh đèn cảnh báo màu đỏ nhấp nháy trong đêm tối, tiếng bước chân hỗn loạn, tiếng kinh hô, đưa cô trở lại thế giới siêu thực.
"Không tệ." Cô nói với giọng cười, "Chỉ là hơi giống chó Corgi rụng lông thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!