Hội chợ truyện tranh trong suy nghĩ của Lê Lê: trang điểm nhẹ nhàng, mặc đồ thường, ra ngoài đi dạo.
Cuối cùng, trạng thái ra ngoài của cô: trang điểm kỹ lưỡng, áo khoác gió đen trông như đồ thường nhưng lại rất giống đồ cosplay, tuy không phải cosplay nhưng cực kỳ thần thái.
Lê Lê quyết định đeo khẩu trang.
Bạn cùng phòng cosplay một bộ khác, đạo cụ rất đồ sộ, đợi đến khi họ đi tàu điện ngầm đến địa điểm hội truyện tranh lại phải xếp hàng với đống đạo cụ nặng nề đó.
"Chân mình bắt đầu đau rồi." Bạn cùng phòng đi đôi giày da nhỏ làm đau chân, còn chưa vào cửa đã kêu đau.
Lê Lê nhìn chằm chằm hàng dài không thấy điểm cuối phía trước, có lẽ vì trang bị đầy đủ, cô bất giác nhập vai diễn xuất, lạnh lùng nói: "Cố lên, đường phải tự đi, mình không cõng cậu nổi đâu."
Cô nói xong một lúc bạn cùng phòng không trả lời, ngay lúc Lê Lê tưởng tâm hồn mong manh của bạn mình bị tổn thương, thì đột nhiên phát ra tiếng kêu phấn khích: "Đúng đúng đúng! Chính là cảm giác này! Mắng mình đi mắng mình đi! Quá chuẩn rồi Lê mang tóc ngố tàu của mình!"
Lê Lê dùng ánh mắt "không ngờ cậu lại là người như vậy" nhìn bạn cùng phòng, kết quả cậu ấy ôm ngực càng hưng phấn hơn.
Người bạn cùng phòng tấu hài như vậy, biết làm sao đây, chiều thôi.
Mãi mới vào được trong, điều hòa còn chưa mở, cả hội trường rất oi bức, cuối cùng Lê Lê cũng bỏ khẩu trang xuống.
Rất nhanh có những coser khác cầm điện thoại cẩn thận đi tới, hỏi Lê Lê có thể chụp ảnh chung không.
Chụp ảnh chung ở hội chợ truyện tranh giống như check
-in địa điểm vậy.
Lê Lê nghĩ một chút.
Cho đến nay, cô vẫn chưa thấy người nào khác xuyên không đến đó từ bên cạnh Nhất Minh. Điều này vốn là suy đoán của cô, hệ thống cũng chưa từng trả lời có đúng hay không, có người nào khác giống cô xuyên qua hai thế giới hay không còn chưa chắc.
Hơn nữa cô đã đến rồi, chơi cho vui là chính.
"Được thôi." Cô gật đầu đồng ý.
Dù sao cô là coser, cô tái hiện nhân vật là cô đúng.
Cô chỉ là một coser làm công việc rất kỹ lưỡng mà thôi!
Sau đó, cô và bạn cùng phòng vừa đi dạo các gian hàng fan
-made, vừa chụp ảnh kỷ niệm. Bạn cùng phòng giành được quà tặng miễn phí mong muốn, vui vẻ đến quên cả đôi chân vẫn đang đau. Còn Lê Lê thì ngày càng có nhiều người muốn chụp ảnh chung.
"Xin hỏi chị có phải đang cosplay Lê của Cực Hắc không?"
"Chị chuẩn quá!"
"Chị ơi chị ơi, chị có thể nói với em một câu "cún con ngoan" được không?"
"Thái thái muốn kết bạn không?"
"Oa là Lê!! Nam thần!!!"
"Chị ơi chị ơi."
Bị vây kín ba vòng ngoài, ba vòng trong, Lê Lê khó khăn quay đầu nói với bạn cùng phòng: "Cậu có thấy hơi nhiều người không?"
Bạn cùng phòng cầm điện thoại, camera hướng về phía Lê Lê cười hì hì nói: "Sao lại thế được, hoàn toàn không thấy nhiều chút nào!"
Lê Lê nhìn vòng người vây quanh trước mặt, nhìn những ánh mắt phấn khích như phát sáng đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!