Chương 16: Vẫn còn sống

[Đang mở kênh... Chào mừng bạn trở lại hiện thực.]

...

Đúng nửa đêm, chương mới của bộ truyện tranh "Cực Hạn Hắc Bạch" đã được cập nhật.

Tiếng chuông thông báo từ mục "theo dõi đặc biệt" vang lên, Lê Lê dụi dụi mắt, ngẩng đầu lên rồi lần mò trên bàn học để tìm điện thoại của mình.

Vừa nãy còn đang căng thẳng chạy trốn trong nội bộ Thanh Đồng, chớp mắt một cái đã lại thấy chiếc bàn học quen thuộc và ánh đèn bàn. Ánh sáng vàng ấm áp soi sáng góc nhỏ thân thuộc ấy, Lê Lê còn nhìn thấy cả những tờ giấy ghi chú kế hoạch nhỏ được cô dán trên tường.

Cảm giác an tâm đến lạ. Cô nghĩ thầm.

Giống như lần trước, cô không vội vàng xem ngay chương mới, mà mở lại slide bài giảng ngày mai để xem trước nội dung, chờ khi phần bình luận đã đông lên thì mới mở truyện tranh ra.

Truyện bắt đầu từ đoạn đối thoại kết thúc ở chương trước. Trước khi đi ngủ, cô bảo corgi nhỏ nằm ngủ dưới đất, chiếm trọn cái giường một cách đường đường chính chính, còn corgi nhỏ thì hoàn toàn không thấy có gì sai mà thậm chí còn cực kỳ ủng hộ.

[Tui thấy Lê đang chọc ghẹo corgi nhỏ đó]

[Người phía trên, bạn không cô đơn đâu]

[Lê ngầu kiểu ngầm quá trời, haha]

[Tóc vểnh rung rung, mặt lạnh mà làm chuyện xấu, dễ thương quá trời luôn]

[Tui muốn nhổ cái tóc vểnh đó… À không, tui muốn được Lê trêu chọc, tui cũng dễ thương mà!]

[Gâu gâu gâu!]

[Bạn phía trên vô tình nói ra tiếng lòng rồi đó]

[Gâu gâu gâu! Lê ơi, tui cũng có thể làm cún con mà! Chọc tui đi, chọc đi!]

Luồng năng lượng hài hước ập tới khiến Lê Lê có cảm giác chân thật rằng mình đang thực sự xem truyện tranh.

Cô dùng góc nhìn trong truyện để xem lại hành vi của bản thân, vừa gật gù vừa suy nghĩ xem cái anh đẹp trai kia là ai.

Ngay sau đó là cảnh một dị năng giả cấp C dẫn Lê đi ngay trước mặt Nhất Minh, trong tranh có ba bong bóng thoại lớn kèm theo dòng suy nghĩ thể hiện rõ sự tức giận và lo lắng của cậu.

Cậu thậm chí còn nghi ngờ rằng sau này sẽ chẳng thể gặp lại Lê nữa, cuống cuồng đi lòng vòng trong căn phòng tối om, mắt thì liên tục liếc ra cửa, trong đầu chỉ toàn suy nghĩ: "Có nên liều mạng trốn ra không?"

Trái ngược với tâm trạng nóng như lửa đốt của cậu, độc giả thì đang cười đùa rôm rả.

[Mọi người ơi, có giống con corgi khi chủ ra ngoài không?]

[Corgi mắt ươn ướt]

[Lê mau về đi! Corgi nhỏ này sắp phá nhà rồi nè!]

Lê Lê vừa đọc bình luận vừa lật sang trang tiếp theo, và rồi cô thấy Nhất Minh thực sự… phá nhà thiệt.

Sau một khoảng thời gian chờ đợi, Nhất Minh phá cửa của Thanh Đồng, định trốn ra ngoài.

Và rồi cậu đụng ngay Thanh Ngọc Trầm đang tiến vào khu căn hộ.

Trước đây Nhất Minh có kể sơ qua với Lê Lê, nhưng cụ thể xảy ra chuyện gì thì giờ cô mới biết được qua tranh.

Đại khái là cô từng cảnh cáo Thanh Ngọc Trầm không được điều tra thêm về cô.

Tranh vẽ cảnh Thanh Ngọc Trầm cao hơn mét tám, như mang theo khí thế đè ép cực lớn. Một nửa khuôn mặt hắn chìm trong bóng tối, mắt vằn tia máu, ngẩng cằm đầy kiêu ngạo và khinh thường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!