Chương 11: (Vô Đề)

"Thiên hạ bàn tán thì sao, Tứ muội muội rồi sẽ là người của ta."

Thái tử cong khóe môi: "Ta đã cầu thân với mẫu thân muội, hứa cho muội vị trí Thái tử phi. Nhưng trước đó, cần Tứ muội muội hợp tác nhiều hơn."

"Ta không muốn làm Thái tử phi."

Sắc mặt Thái tử trầm xuống, nhưng nụ cười trên mặt vẫn không giảm: "Muội không có quyền chọn lựa."

Thái tử đưa ta vào một căn phòng, tay phải vuốt từ giữa trán xuống má ta, ánh mắt đầy vẻ si mê lưu luyến, giọng khàn đục nói: "Ngoan ngoãn đợi ta quay lại."

Nói rồi dặn dò thị vệ canh gác nghiêm ngặt, quay người đi ra ngoài.

Ta không biết Thái tử giam cầm ta ở đây rốt cuộc có mưu đồ gì.

Những nha hoàn bên cạnh đều đã bị đuổi đi, ta tay không tấc sắt không thể trốn thoát.

Cảm giác bất lực lại ập đến.

Cảm giác này giống như dù ngươi có cố gắng thế nào cũng không thể chống lại số phận định sẵn.

Mãi đến chiều tối, ta bỗng nghe thấy tiếng đá nhỏ gõ vào cửa sổ.

Ta vội vàng đứng dậy mở hé cửa sổ, một nam nhân mặc y phục dạ hành đứng nghiêng bên tường.

"Tứ tiểu thư, ta là Ảnh Trầm, thị vệ thân cận của Cố Tiểu Tướng quân."

Thái tử chưa biết ta cũng là người sống lại một kiếp, nên canh gác không nghiêm ngặt như kiếp trước.

Ta không thể quay về Cố phủ được nữa.

Ảnh Trầm đưa ta đến một khách điếm ở ngoại ô, sau đó ta nhờ hắn ta chuyển một bức thư cho Ninh Tuyên.

Trong thư là những gì ta nhớ lại về tình hình dịch bệnh ở kiếp trước.

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!

📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Kèm theo cả những vị thuốc mà Thôi Diệp Chi đã mua khi nghiên cứu phương thuốc trước đây.

"Nếu tìm được Thôi Thái y, nhất định phải giao thư này cho hắn ta, để có thể tìm ra phương pháp chữa trị nhanh nhất."

Thái tử sắp tạo phản, thời cuộc động loạn.

Kinh thành không phải nơi có thể nán lại lâu.

Ta quyết định đi về phía Bắc, đi đến chỗ Cố Tuấn.

10

Càng đi về phía Bắc, thời tiết càng trở nên khắc nghiệt.

Tuy nhiên, ta không cảm thấy mệt mỏi.

Đã ba tháng không gặp, trong lòng chỉ nghĩ đến việc không biết Cố Tuần sẽ có biểu cảm gì khi gặp ta.

Sau hành trình dài, cuối cùng cũng đến được biên cương.

Doanh trại lúc này đang trong tình trạng cảnh giới, tất cả mọi người đều bị cấm ra ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!