Thu phụ Thu mẫu còn đang loạn cả lên thì có người đến thăm. Họ nhìn nhau bất lực, sớm biết thế này, đến họ hàng cũng không tiếp.
Thu Giang Lãnh nằm trong lòng Hoa Lạc Giản, hai người nằm trên giường xem MV ca nhạc.
Hôm nay idol của Thu Giang Lãnh ra bài hát kỉ niệm. Trước mấy ngày cô ấy còn không ngừng nói bao giờ đến phải cùng Hoa Lạc Giản xem đâu.
"Dưới ồn ào vậy? Hình như có người đến."
"Chị không cần xuống chào hỏi à?"
Thu Giang Lãnh nhún vai.
"Không sao, với lại mọi người bát quái lắm, chỉ cần chị xuống liền bị mọi người hỏi có người yêu chưa, không có liền bị giới thiệu đối tượng."
Nói rồi Thu Giang Lãnh làm vẻ ghét bỏ.
"Bố mẹ chị vẫn đang trong quá trình xử lí thông tin, nói ra bây giờ họ tức chết."
Thu Giang Lãnh nói đến đây ngẩng đầu hôn vào khóe môi Hoa Lạc Giản, xin lỗi nói:
"Chỉ đành phải thiệt thòi em rồi."
"Không thiệt. Em hiểu mà."
Hoa Lạc Giản cùng Thu Giang Lãnh đều định giả chết, nhưng có một số người là không đồng ý đâu.
"Giang Lãnh tỷ, Giang Lãnh tỷ!"
"Bọn em biết chị ở trong phòng!"
"Mở cửa cho em đi, không em không đi đâu đó!"
"Đúng đó, đúng đó."
"Thật là, ồn muốn chết." Thu Giang Lãnh bĩu môi phồng má nói.
"Đứng dậy đi, đừng để mọi người chờ."
Thu Giang Lãnh thở dài nói:
"Được rồi, đừng phá cửa nữa. Mấy đứa này."
Cửa mở ra, ba bốn đứa nhóc liền nhào vào ôm Thu Giang Lãnh. Thu Giang Lãnh bị nhiệt tình của mấy đứa nhỏ làm cho nhất thời luống cuống tay chân.
"Được rồi, được rồi. Nào nào, chị ngã bây giờ."
"Bọn em nhớ chị quá."
"Nhớ chị hay nhớ quà của chị?"
"Hì hì, cả hai."
"Sao chị không xuống dưới?"
"Không tiện."
Mấy đứa nhóc nghe đến đây mới nhận ra còn có người khác trong phòng.
"Ai vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!