Ngày hôm nay cảnh quay kết thúc rất muộn. Hoa Lạc Giản và Thu Giang Lãnh gọi cơm về phòng ăn.
Thu Giang Lãnh chỉ có thể ăn salat, Hoa Lạc Giản thì vẫn ăn uống như thường. Thế nên Thu Giang Lãnh ăn mà tự nghĩ mình sao lại tự tìm ngược như thế.
"Chị muốn ăn không?" Hoa Lạc Giản để ý đến, hỏi.
"Không." Thu Giang Lãnh bĩu môi nói.
"Em cũng không phải không biết chị không thuộc loại thể chất luôn gầy như em."
Hoa Lạc Giản nghĩ nghĩ rồi nói:
"Vậy lần sau em cũng ăn salat. Nhìn salat của chị cũng khá ngon. "
"Thôi đi." Thu Giang Lãnh ăn salat như ăn cỏ trong miệng.
Thứ xanh di này thì ngon gì chứ?
Nếu không phải giữ dáng, cô còn lâu mới thèm đụng vào.
"Em nghiêm túc đấy." Hoa Lạc Giản nói.
Thu Giang Lãnh đưa ngón tay trỏ lên trước môi cô, ra hiệu cho cô đừng tiếp tục.
"Xin em, đừng. Em mà gầy đi, Đông Tinh Trác lại chẳng muốn giết chị ấy chứ. Em bây giờ là quá tốt rồi. Không cần chịu khổ theo chị đâu."
Hoa Lạc Giản thấy cô kiên quyết cũng không lại nhắc đến chuyện này nữa.
"Được rồi..."
"Em vào đoàn cũng được một thời gian rồi, thấy đóng phim thế nào?" Thu Giang Lãnh hỏi.
Hoa Lạc Giản nghĩ trong chốc lát rồi ôn nhu cười nói:
"Khá thú vị."
"Chị đã nói mà."
Bởi vì quay phim thời gian dài nên Thu Giang Lãnh nhìn có chút mệt mỏi. Nhưng khi nhắc đến quay phim việc này, chút mệt mỏi đó liền lập tức biến mất.
Hoa Lạc Giản nhịn không được đưa tay xoa đầu cô, gật đầu nói:
"Chị nói đúng."
Dưới ánh đèn ấm áp của khách sạn, mặt Thu Giang Lãnh dần dần đỏ lên.
***
Thiên Trầm không thích Tây Song Chúc, cảm thấy người này nói chuyện quá mức nhẹ nhàng, bề ngoài thì nhược bất kinh phong, so với người Tương gia nhiều đời võ quan hoàn toàn là một trời một vực.
Tây Song Chúc biết chuyện chứ. Lần đầu tiên bị ghét bỏ ra mặt như thế nhưng hắn cũng chẳng cảm thấy lạ.
Thiên Trầm, Tương gia nhị tiểu thư, từ nhỏ chính là người thẳng thắn như thế. Hắn thậm chí còn cảm thấy người này sống rất chân thành.
Tây Đô có biến
Gần đây trong kinh thành liên tiếp xảy ra chuyện lạ khiến cho lòng người mạc danh cảm thấy lo lắng bất an.
Nhưng Thiên Thụ Tuyết khai hoa, chuyện trăm năm mới có một lần, so với hội hoa Tước Linh còn muốn hiếm. Nhiều người không tin tà vẫn quyết đến núi Vị Thành chứng kiến chuyện trăm năm hiếm gặp lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!