- "Phì"
Kim Taehyung ha ha cười hai tiếng, biết là làm thế thật quá đáng, nhưng hắn vẫn không nhịn được mà bật cười.
Jeon Jungkook khóc không dám khóc.
Kêu không dám kêu.
Mặt đỏ như gấc, triệt để lủi sâu vào lồng ngực hắn, nhất quyết không ló mặt lên.
Giờ nói cậu bị người ta lừa thì anh có tin không...
Cái gì mà bao thành công, từ giờ trở đi không nghe theo Biện Bạch Hiền nữa!!
- "Vậy là em nghĩ anh đang giận em?"
Kim Taehyung khó khăn lắm mới dừng cười nhìn xuống cục bột đang rúc trong ngực mình, vì xấu hổ đến tai cũng phát đỏ, hơi hơi khom người.
- "Đúng mà..."
Jungkook ỉu xìu đáp lại.
Kim Taehyung nổi hứng trêu chọc, còn nghiêm túc đồng tình nói một câu chắc nịch.
- "Cũng đúng thật"
- "..."
Này là cái giọng giận dỗi của trẻ con ba tuổi hả?
_______________
- "Taehyung?"
Jungkook loay hoay một hồi, mãi không thấy hắn lên tiếng, lại nghĩ hắn dỗi thật, mới ti hí nhìn lên, không nghĩ bắt gặp cả khuôn mặt hắn ngay trước mặt, phóng đại trước mặt, gần đến mức hơi thở cọ cọ vào khoé mi cậu rung rung.
Có vẻ hôm nay quá bận rộn, nên Kim Taehyung có chút mệt mỏi mà thiu thiu thiếp đi, Jungkook ngước nhìn khuôn mặt hắn, lần đầu tiên nhìn hắn ở cự ly gần đến vậy.
Mắt phượng hơi sắc, mày kiểm rậm rạp, quai hàm tinh tế như gọt như mài, hơi thở đầy mùi nam nhân vô cùng riêng biệt.
Trong lòng bỗng nổi nên một mảng ngọt ngào.
Mùi hương sữa tắm của hắn thoang thoảng qua cánh mũi, hoà theo mùi hương mà chỉ mình hắn có, càng như một liều thuốc mê, khiến đầu óc Jungkook có chút mụ mị.
Hơi thở của hắn đều đều, trầm ổn, biết hắn ngủ, cậu cũng không dám động mạnh, có chút khó di chuyển, nhưng miệng lại tự động mỉm cười, có mơ Jungkook cũng không ngờ rằng, một Kim Taehyung từng ghét cay ghét đắng cậu, giờ lại an nhàn ôm cậu ngủ một cách ôn nhu.
Hình ảnh hiện tại với người đàn ông cục gằn trước đó, thực quá xa nhau, có chút khiến Jungkook không kịp thích ứng.
Nhìn khuôn mặt tuấn tú quen thuộc, không kìm được mà đối với hắn thốt lên:
- "Em yêu anh"
Cùng một nụ hôn lướt qua lên khoé môi người nọ.
Đêm lạnh, đêm dài, chẳng có ai biết được lời yêu thì thầm lẫn cái hôn vội vàng ấy.
Nhưng lòng người hiu quạnh lại như được than hồng sưởi ấm.
______________
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!