Jeon Jungkook nhìn toà nhà cao ngất trời, chớp mắt hai cái, đã đi qua đây vài lần rồi, vậy mà vẫn không tin được chính mình có ngày lại được phép của Kim Taehyung, đường hoàng chân chính bước vào (mặc dù là đưa cơm).
Được rồi, cũng không thể nghĩ ra điều tốt đẹp hơn sao?
Tự an ủi chính mình, Jeon Jungkook ngập ngừng, chân trước chân sau đi vào, đi đến quầy lễ tân, một người phụ nữ xinh đẹp, tư trang gọn gàng, mỉm cười đoan trang hướng cậu nở ra nụ cười lịch sự:
- "Xin chào ngài, cho hỏi tôi có thể giúp gì được cho ngài?"
- "A, tôi muốn gặp Taehy
- Kim tổng"
Jeon Jungkook cũng mỉm cười ôn hoà, muốn nói ra một cái tên, nhưng thiết nghĩ có lẽ lại làm người khác nghĩ bậy nghĩ bạ, vẫn là nên gọi theo lẽ thường đi.
- "Cho hỏi ngài có hẹn trước không ạ?"
- "Tôi không"
- "Vậy xin hỏi tên ngài là gì ạ?"
- "Là Jeon Jungkook"
Người phụ nữ gật đầu đáp vâng như đã hiểu, cầm điện thoại nhấn số gọi lên, qua một hai phút xong liền cúp máy, mỉm cười nói với Jungkook.
- "Ngài Joen, mời đi đến cầu thang bên trái, sau đó lên tầng 54 rẽ phải là đến ạ"
- "Được, cám ơn cô"
Jeon Jungkook cầm theo túi đồ ăn, tìm đến cầu thang bên trái.
Vì là thang máy tư nhân, lại vào thời điểm giữa giờ cơm, người xuống người lên cũng đông vô kể, năm thang máy thi nhau vận hành, nhưng vẫn không khỏi dính phải trường hợp chờ đợi.
Jungkook cũng không than oán nửa lời, ôm cặp cơm vào lòng yên lặng đứng sau những người khác đợi.
Thang máy vận xuống đến nơi, người người tấp nập đi vào, chen chen chúc chúc nhìn đến nóng nực.
- "A! Này! Chờ đã!"
Bất chợt lúc ấy một bóng dáng nhanh nhẹn chạy đến, vừa chạy vừa la, trên tay còn ôm theo một tập tài liệu dày cộp, che quá mặt.
Jeon Jungkook vì trước đó đứng sau, nên lúc vào, cậu là người đứng gần cửa nhất, nghe thấy có người chạy đến, tiện một tay bám vào khung cửa thang, giữa lại cho người nọ tiến vào.
Từ trong đám giấy, khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ nhân ló ra, mắt xà mày liễu vui vui vẻ vẻ gật nhẹ đầu với cậu nói cám ơn.
Nhưng chớ trêu thay, khi nữ nhân viên kia vừa bước vào, thang máy bỗng kêu ầm ầm tinh tinh báo hiệu quá tải, từ phía trong truyền ra một vài tiếng đuổi nhỏ, rồi dần dần bộc to ra một giọng nữ nhân.
- "Còn không mau đi ra, cô làm tôi trễ giờ làm bây giờ!"
Tiếp đó là vài giọng nói khác cũng vang lên.
- "Ra đi!"
- "Đúng đấy! Không thấy thang máy đông rồi à!"
- "Nặng như heo!"
Người con gái nọ mặt cúi gằm, thở ra một hơi, nhìn đôi vai gầy rũ xuống, lận đận chuẩn bị đi ra, Jungkook nghe mà tức thay, hai ngón tay bá lấy bả vai cô níu lại, nhẹ giọng nói.
- "Không sao, để tôi ra, cô cứ đi trước đi"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!