Chương 31: (Vô Đề)

- "Rồi cậu sẽ làm thôi"

Jeon Leeso bình thản đến rợn người, đặt nhẹ chén trà xuống, một tay giơ lên vẩy một cái, một người phụ nữ trẻ mặc đồ công sở đi lên, trên tay là một tập tài liệu không quá dày không quá mỏng, cẩn trọng đưa nó cho Kim Taehyung.

Ánh mắt hắn nhìn tới tập tài liệu rồi lại nhìn về phía Jeon lão, như biết trước hắn định nói gì, ông nhếch mày nhún vai.

Kim Taehyung cầm lấy tài liệu, bắt đầu lật dở từng trang một.

Bàn tay liên tục lật giở, sắc mặt hắn cũng kém đi vài phần, càng nhìn lại càng thấy rùng mình đáng sợ, gân xanh trên trán nổi lên, bàn tay siết một góc tài liệu đến nhăn nhúm.

Nhưng rồi khi chợt nghĩ ra gì đó, hắn cau mày nhìn Jeon Leeso đầy nghi hoặc.

- "Làm sao tôi biết được những thứ này có phải thật hay không?"

Jeon Leeso đang yêu cầu hắn chăm sóc Jeon Jungkook, tất nhiên sẽ khiến hắn phải có lòng tin ở cậu ta, nhưng làm ơn hãy nhớ, trước mặt mình là ai! Là con sói già nham hiểm bậc nhất trong giới tài chính Hàn Quốc!

Trái với ánh mắt nghi ngờ của hắn, Jeon Leeso chỉ trào phúng cười hừ một tiếng.

- "Việc tốt cha cậu làm, đâu phải cậu không biết"

- "..."

- "Ta khuyên cậu tốt nhất nên suy nghĩ cho kĩ, tránh để đến lúc giọt nước tràn ly, muốn cứu vãn cũng không có đường"

Kim Taehyung siết chặt một góc giấy, đôi mắt lạnh hẳn đi, hắn không nói hai lời, một đường đứng phắt dậy rồi quay người rời đi.

Cô thư kí đứng bên cạnh nhìn một màn như vậy mà cau mày, rồi lại nhìn xuống người đàn ông cao tuổi đang thản thơi nhâm nhi trà, tò mò hỏi:

- "Chủ tịch, ngộ nhỡ hắn không đồng ý thì sao?"

Jeon Leeso ngắm mắt dưỡng thần, điệu bộ chẳng mấy để tâm.

- "Hắn chắc chắn sẽ đồng ý"

- "Nhưng hắn thực sự sẽ chống lại Phác thị sao?"

Ngừng một chút, ông bật cười.

- "Không thể, tên họ Kim đó còn mong Phác thị huỷ diệt ta nhanh nhanh một chút ấy chứ"

Cô thư kí nghe xong một lời liền hốt hoảng,

- "Vậy đặt cậu chủ Jeon ở bên hắn không phải quá nguy hiểm sao?"

Sắc mặt ông dần trầm xuống, một tay gõ trên mặt bàn kính, kêu lên mấy tiếng "cộp cộp" nặng nề, điều này làm ông không chấp nhận được, nhưng lại không thể nào phủ nhận rằng:

- "Ngoài Kim Taehyung ra, không ai có đủ năng lực để bảo vệ được nó"

- "Tại sao ạ?"

Jeon Leeso trầm ngâm một hồi, rút một tờ tiền mệnh giá lớn trong túi áo đặt xuống mặt bàn, xong từ từ đứng dậy, khuôn mặt già nua mang theo những nét phúc hậu dịu hiền, nở ra một nụ cười khiến lòng người khó đoán.

- "Vì hắn là Kim Taehyung"

_____________________

- "Jungkook, con còn chưa ngủ sao?"

Một người đàn ông từ ngoài bước vào, nhìn thân ảnh mảnh mai của cháu trai thân yêu ngồi ở bàn trà hiên vườn sau, toàn thân bất động mà lên tiếng dò hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!