Chương 10: (Vô Đề)

Không gian ngập tràn hương coffee đậm đặc lẫn với không khí trầm ngâm bao trùm.

Người ta không khỏi phải ngoái nhìn mỗi lần đi qua khung cửa kính lớn của nhà hàng, nơi hiện hữu thân ảnh của hai nam nhân nhan sắc tuấn tú, một người cương trực có chút đào hoa. Một người lại cương nghị băng lãnh ngút trời.

- "Phác tổng, thật sự cám ơn ngài đã đồng ý gặp mặt"

Kim Taehyung thân là Tổng giám đốc, nhưng đứng trước con người cường đại này cũng có chút ứ cổ không trôi, dù đã nghe danh từ lâu, chỉ là không ngờ Phác Xán Liệt với ngoài đời lại vô cùng bá khí.

- "Kim tổng không cần khách khí, tôi chẳng là qua là muốn hiểu rõ hơn về đề nghị của anh thôi"

Phác Xán Liệt chắp tay tì xuống thành ghế, ánh mắt xám sắc bén nhìn vào con ngươi của người đối diện, dù không có sự đe doạ, nhưng như trải qua tất cả những sóng gió, tĩnh lặng đến mức người khác phải sợ hãi.

Kim Taehuyng chắp hai tay để trước mặt, từ tốn lên tiếng:

- "À... chẳng giấu gì ngài chuyện này, thật ra bên chúng tôi đã có ý muốn mở rộng đầu tư vào thị trường Trung Quốc từ lâu, nhưng hiện tại Kim thị lại chỉ lại chỉ độc một thân một mình, muốn lao mình trên thường trường khắc nghiệt như vậy, quả thật phải cần có một trụ đứng vững trãi như ngài đây"

Phác Xán Liệt âm trầm 2 giây, không khiêng nể mà cười hẳn một tiếng giễu cợt, "độc một thân một mình" nghe có vẻ có chút nực cười:

- "Kim tổng trẻ tuổi như vậy, trong nước không phải cũng rất tốt sao? Tự nhiên lại muốn một thân lao mình vào thị trường rộng lớn như Trung Quốc?"

Kim Taehuyng nhấp môi một ngụm trà, không nhanh không chậm tiếp lại lời hắn:

- "Thật ra không giấu gì Phác tổng đây, tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều về việc này, nhưng tuổi đời còn trẻ, chuyện này cũng chỉ là một sớm một chiều mà thôi!"

Phác Xán Liệt bình thản đến rợn người, một bên lông mày liễu khẽ nhếch lên, khoé miệng giương giương tự đắc.

- "Vậy ngoài đề nghị hợp tác này, anh còn có yêu cầu đặc biệt nào không?"

Kim Taehyung với cái nhếch lông nheo của Phác Xán Liệt cũng hơi trần trừ, ngập ngừng một chút, mới mở miệng:

- "LOV muốn vay mượn ngài 40% cổ phần mặt trận thương hiệu, không biết ngài đây có thể

- không?"

Đôi mắt xám trong một chút ánh lên tia gian xảo, nhưng một chút lại về vẻ bất cần ảm đạm vốn có, Phác Xán Liệt nhếch môi:

- "Anh vừa nói gì?"

- "Tôi-!"

- " Kim tổng!"

Xán Liệt tiếp tục:

- "Anh chắc không phải không biết, thương trường Trung Hoa khốc liệt thế nào, tôi lại là người làm ăn lớn, bên dưới còn nhiều người làm công ăn lương, tuyệt đối không thể để công ty của mình có chuyện gì, giờ anh bảo tôi đầu tư 2/5 cổ phần vào một hố đen chưa biết là lợi hay hại, anh nghĩ tôi sẽ đồng ý không?"

- "Về chuyện này, tôi biết sẽ có phần mạo hiểm, nhưng mong ngài suy nghĩ đến sau này, LOV với khách hàng Trung cũng có rất nhiều đơn đặt hàng"

Kim Taehuyng không phải chưa nghĩ đến trường hợp này, là Xán Liệt thì lại càng không thể vội vàng, đành ra sức thuyết phục.

- "Làm sao anh khẳng định khi vào đến thị trường Trung Hoa, LOV của anh có thể cạnh tranh được với những công ty khác?"

- "Cũng vì tôi không dám tự mình ngông cuồng, nên mới nhờ đến sự giúp đỡ của ngài! Phác tổng một tay gây dựng lên sự nghiệp bây giờ chắc chắn cũng hiểu tôi của bây giờ ra sao, hơn nữa, đến nước này không thể lùi được"

Phác Xán Liệt ngả người ra sau, cười nhạt:

- "... ha ha, anh mong tôi hiểu thế nào?"

Kim Taehyung nắm chặt tay trên thành ghế, cúi đầu nhìn xuống mặt kính trong suốt, trầm mạc đôi chút rồi mới nói tiếp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!