Chương 39: (Vô Đề)

Ban đầu vẫn ổn, đến khi Bùi Việt lên ngôi thì mâu thuẫn mới bắt đầu xảy đến. Tranh chấp nổ ra khắp nơi, từ các cuộc nổi dậy man rợ cho đến các cuộc xâm lược của người Mông Ngột, không những vậy, chính quyền còn bị các tướng lĩnh và quan đại thần đầy quyền lực cản trở. Thái Thượng Hoàng có tính cách qua loa nhưng Bùi Việt thì không, hắn ý thức được phải dùng biện pháp mạnh mẽ để trấn áp vương triều mới có thể trường tồn.

Vậy nên những năm kể từ khi hắn lên ngôi, hầu hết thời gian trong năm đều dùng để ra ngoài chinh chiến.

Cuối năm ngoái, cuối cùng hắn cũng lật đổ được sào huyệt của của Mông Ngột, triệt để dập tắt nguy cơ biên giới, đại thắng quay về. Sau đó mới có thể ra tay thu thập lũ sâu mọt trong triều.

Trong thời gian hắn rời kinh, đa phần Thái Thượng Hoàng đều dành thời gian ở lại điện Dưỡng Tâm và lo việc quốc sự.

Còn bây giờ.

"Ngươi âm thầm cho người dâng một ít thư yêu cầu Thái Thượng Hoàng rời khỏi điện Dưỡng Tâm, chặt đứt mối liên hệ với Lý Triệt và các lão thần khác."

"Thần đi làm ngay."

Một đời vua một đời thần, thế hệ khai quốc công thần đi trước đã khôn ngoan lui về tự lo cho mình, Bùi Việt đương nhiên sẽ không đối xử tệ với họ, tuy nhiên, cũng có một số người ỷ vào công lao, tham lam quyền lực, thậm chí còn kiểm soát triều chính thì Bùi Việt tuyệt đối không thể để yên.

Bùi Việt rất am hiểu việc đi một bước tính ba bước. Trước khi hồi kinh, hắn đã âm thầm sắp xếp một vài quân cờ, bây giờ đã sắp tới lúc thu lưới rồi.

Mặt trời ngả về tây, Thư Quân và Vương Ấu Quân đi tới chỗ của một vài trưởng bối để hành lễ rồi mới quay về cung Lưu An. Sau khi nghe cung nữ bẩm báo hoa ở hậu viện đã nở đẹp, Vương Ấu Quân chợt nhớ mình cũng đang thiếu mấy loại phấn hoa nên đã dẫn Thư Quân tới hoa viên phía sau để hái hoa.

Cung Lưu An có địa nhiệt nên dòng suối ở hoa viên quanh năm ấm áp, cây cỏ hoa lá trong sân vườn cũng nở rộ bốn mùa.

Vườn hoa hồng đỏ thắm ở phía đông, vườn hoa nhài trắng muốt ở phía tây.

Ngoài ra còn có một ít hoa quế đỏ.

Thư Quân cao hơn Vương Ấu Quân một chút nên nàng cầm một chiếc giỏ tre rồi bước lên chiếc thang gỗ thấp, thay nàng ấy hái hoa quế.

Thược Dược đứng sau lưng giúp nàng giữ vững cái thang.

Sau khi hái ở nhánh cây này xong thì phải chuyển sang bên khác. Thư Quân đang định bước xuống để xê dịch cái thang ra chỗ khác thì đột nhiên có một sức mạnh từ sau lưng truyền đến, mạnh mẽ dịch chuyển cái thang sang một bên khác.

Thư Quân quay đầu lại nhìn, gương mặt tuấn tú sát gần, vẻ mặt dịu dàng ôn hòa khác hẳn với người lạnh lùng từ chối người khác cả ngàn dặm lúc sáng nay trong điện Càn Khôn.

Đêm qua sau khi ngẫm lại, bây giờ nàng đã không còn chống cự hắn như lúc trước nữa.

Vương Ấu Quân nói với nàng rằng nữ tử càng nhát gan thì nam nhân lại càng muốn chinh phục.

Bây giờ nàng muốn để bản thân nhìn thật ung dung thoải mái.

"Đa tạ bệ hạ." Thư Quân giả vờ như không có việc gì rồi lại tiếp tục hái hoa.

Những người không liên quan đã rời đi hết, trong hoa viên xinh đẹp chỉ còn lại hai người.

Bùi Việt cũng không quấy rầy nàng. Một tay hắn đỡ lấy cái thang, nhìn nàng hái hoa, thỉnh thoảng lại giúp nàng nhặt thêm vài bông. Đóa hoa trong lòng bàn tay lại không nỡ bỏ vào giỏ, Bùi Việt lặng lẽ cài lên búi tóc của Thư Quân.

Thật ra Thư Quân cũng không bình tĩnh như vẻ bề ngoài. Đối mặt với Thất gia thì nàng còn có thể thoải mái nũng nịu, rung động và mê muội vì hắn, nhưng khi đối diện với Hoàng đế thì nàng bỗng cảm thấy như có gông xiềng đang trói buộc mình lại, khiến nàng thấy rất mất tự nhiên.

Bùi Việt đứng sau lưng nàng, có thể thấy rõ gò má và làn da cổ lộ ra của nàng hơi ửng hồng, ngay cả đôi tai cũng được tô điểm một chút sắc hồng trong trẻo.

Bùi Việt khẽ cười.

Hắn thầm nghĩ có lẽ đêm đó đã lỡ tay dìu nàng khiến nàng tức giận, hai ngày nay nàng đều chọn y phục rộng rãi. Ví dụ như hôm nay là một chiếc váy xanh nhạt cùng áo bối tử khó có thể phác họa được đường nét thân hình của nàng. Ở sát gần, khi nàng kiễng chân để rướn eo thì phần tròn trịa mới thoáng hiện ra, làm nổi bật vóc dáng của cô nương gia.

Bùi Việt không phải không có khát vọng, thậm chí còn tăng lên theo từng ngày.

Nhưng điều gì nhẹ điều gì nặng thì hắn đều rõ.

Thay vì sự nhẹ nhõm về thể xác, hắn hy vọng giữ được sự tin tưởng của Thư Quân dành cho mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!