Chương 24: (Vô Đề)

Cánh cửa sổ màu đỏ thắm hé mở, mùi quế mát lạnh tràn vào.

Trong gió thu ở bãi săn bắn, vạt áo mãng long đang tung bay như giương nanh múa vuốt trước mặt Thư Quân.

Nàng khó mà tưởng tượng được rằng: Vị Đế vương được tôn thờ kia lại chơi trò đồ hàng với mình. Vậy nên nàng đã lấy hết can đảm để trộm nhìn hắn thêm một lần nữa.

Đúng vậy, chính là hắn.

Một khuôn mặt vô cùng tuấn tú, đến nỗi không thể tìm được ai khác giống vậy.

Thư Quân hoàn toàn tuyệt vọng, sau đó gõ mạnh vào trán mình.

Những ký ức phức tạp từ từ trỗi dậy, những cảnh tượng trong quá khứ bỗng trở nên hết sức rõ ràng.

"Ngài là Tuần mã sư sao?"

"Cứ xem là vậy đi..."

"Trong nhà có bảy huynh đệ, ngài đứng thứ bảy, là con út…"

Đúng là một người con út. Hóa ra Bùi Việt lại là con út của Thái Thượng Hoàng.

Cơn mưa vừa tạnh nên sắc trời chợt sáng bừng, trong đại điện cũng yên tĩnh đến lạ thường.

Những chiếc đèn lồng cung đình cầu kỳ đang nhẹ nhàng xoay tròn trên đỉnh đầu, không thể phản chiếu sự lạnh lẽo của mùa thu đang ngưng tụ trong đáy mắt sâu thẳm của hắn.

Ánh mắt lén lút của Thư Quân đã bị Bùi Việt tình cờ bắt gặp. Đầu ngón tay của hắn ấn vào Thánh chỉ rồi bất động thật lâu, mãi đến khi Thái Thượng Hoàng ở bên cạnh ho nhẹ một tiếng thì Bùi Việt mới vén tấm lụa vàng tươi với vẻ hờ hững, ánh mắt dừng lại trên bốn chữ "Thư thị húy Quân*", đầu ngón tay chầm chậm di chuyển bên trên rồi vuốt nhẹ trong chốc lát.

*Thư thị húy Quân: Họ Thư, tên Quân.

"Tứ hôn sao?"

"Vâng." Bùi Ngạn Sinh ngơ ngác gật đầu, cũng không dám nhìn vào vị Hoàng thúc trẻ tuổi này. Từ trước đến nay, Bùi Việt vốn có tính tình lạnh lùng và nghiêm túc, lại còn là Đích Hoàng tử duy nhất của Thái Thượng Hoàng, do đó mọi người cũng chẳng dám gần gũi với hắn.

Bùi Ngạn Sinh cũng không ngờ tổ phụ lại để Hoàng thúc tứ hôn. Có lẽ đây chính là ân điển mà đại bá với Hoàng tổ phụ muốn ban cho y và Thư Quân.

Vừa nghĩ đến Thư Quân, Bùi Ngạn Sinh đã cảm thấy trái tim mình như được rót mật, ngọt ngào vô cùng, thế là tự nhiên y cũng trở nên dũng cảm hơn:

"Hoàng thúc, Ngạn Sinh và Quân muội muội tình đầu ý hợp, xin Hoàng thúc tác thành."

Đôi mắt của Bùi Việt sâu hút, trên mặt gần như không có biểu cảm thừa thãi nào cả. Hắn chỉ chậm rãi cầm Thánh chỉ lên rồi hỏi: "Tình đầu ý hợp ư?"

Bùi Ngạn Sinh hoàn toàn không cảm nhận được sự lạnh nhạt trong giọng nói của Hoàng thúc. Y nhìn thoáng qua Thư Quân đang cúi đầu thật thấp rồi gật đầu một cách chắc chắn: "Vâng."

"Ồ..." Bùi Việt bình tĩnh lên tiếng, sau đó nhìn về phía Thư Quân với ánh mắt thản nhiên.

"Thư cô nương cũng mến mộ lệnh điệt của trẫm hửm?"

Lời này chứa ngụ ý sắc bén.

Nó hoàn toàn khác với giọng điệu ôn hòa trước đây của hắn. Thư Quân hoài nghi rằng: Chỉ cần bản thân gật đầu thì e là hôm nay, nàng không thể nào sống sót để rời khỏi hoàng cung được. Nhưng Thư Quân cũng chẳng thể làm hỏng chuyện của Bùi Ngạn Sinh, vậy nên nàng chỉ nhẹ nhàng dập đầu trên mặt đất chứ không dám nói gì cả.

Từ góc nhìn của Bùi Việt, chiếc cổ thiên nga trắng ngần như tuyết đang rủ xuống, những đường cong mềm mại từ từ kéo dài dọc theo y phục đẹp đẽ đến vòng eo thon thả, tựa như một nàng bướm gãy cánh hoặc một nàng tiên cá mắc cạn. Hắn chỉ cần khe khẽ gập tay lại thì có thể giữ Thư Quân trong lòng bàn tay.

Hoài Dương Vương đứng ngoài quan sát trong chốc lát, vì lo lắng hai đứa trẻ này ăn nói vụng về khiến Bùi Việt không vui nên y lập tức mỉm cười vui vẻ, vừa tiến lên vừa chắp tay về phía Bùi Việt.

"Bệ hạ, thần huynh chính là người mai mối. Hai đứa trẻ này có tính cách giống nhau, độ tuổi cũng xấp xỉ, cực kỳ xứng lứa vừa đôi. Bệ hạ hãy tin vào mắt nhìn của thần huynh đi. Không phải nơi nào cũng có thể tìm thấy một cô nương tốt như vậy đâu. Gia đình của cô nương này cũng là dòng dõi thư hương, phụ thân nhậm chức Ti nghiệp* của Quốc Tử Giám. Con bé vừa có tướng mạo xinh đẹp vừa hiền lương thục đức nên có thể làm dâu của hoàng thất."

*Ti nghiệp: Tên quan chức đứng đầu các vị học quan giảng dạy tại Quốc Tử Giám, tương tự như chức Giám học.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!