Chương 9: (Vô Đề)

Ánh trăng trên bầu trời đã tỏa sáng, cả thế giới bị sự yên tĩnh bao trùm. Thời gian trên màn hình điện tử nhảy lên đến vị trí số "3", Thư Nghi vẫn nằm ngay ngắn trên giường, hai mắt cô mở to, năng lượng tràn đầy như thể vừa uống tám trăm lon bò húc.

Những lời của Lục Thời Vũ cứ vang bên tai cô hết lần này tới lần khác.

Anh nói anh có ý với cô, Lục Thời Vũ có thể có ý gì với cô chứ? Không phải là sau nhiều năm mới nhận ra cô mới là tình yêu đích thực, nên muốn làm cái chuyện máu chó là tái hợp một lần nữa đấy chứ!

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thư Nghi đã suy nghĩ về điều này trong suốt mấy ngày nhưng vẫn không thể hiểu nổi ý tứ trong lời nói của Lục Thời Vũ.

Chuyện này còn chưa hiểu được đâu vào đâu, quầng thâm mắt đã xuất hiện trên mặt cô trước rồi. Nguyễn Đào nhìn thấy quầng thâm dưới mắt Thư Nghi, thay vì thương xót đồng cảm thì lại hỏi với điệu bộ trêu đùa: "Chị Thư, mấy ngày nay chị làm cái gì vậy?"

Nguyễn Đào làm mặt quỷ: "Có phải là ngày nào cũng đắm chìm trong sự yêu chiều âu yếm của viện trưởng Lục, nên không thể tự kiềm chế được bản thân chăng?"

Thư Nghi phản ứng chậm mất nửa nhịp, cô nhìn chằm chằm vào khuôn mặt quả táo của Nguyễn Đào, sau một lúc lâu cũng chưa hiểu rõ ý nghĩa của những lời này. Vài phút sau, sau khi xem xét kỹ càng, cô phát hiện ra mới mở miệng nói: "Cái đầu em suốt ngày chỉ suy nghĩ cái gì đâu không, chị với Lục Thời Vũ sao có thể chứ? Là ai tung tin thế!"

"Còn lừa em nữa, hôm đó em thấy hết rồi." Nguyễn Đào huých bả vai Thư Nghi: "Không phải hai người đã hôn môi sao?"

Cái gì… Hôn môi?

Phải một lúc lâu sau Thư Nghi mới phản ứng lại được, lúc này cô mới ý thức chuyện Nguyễn Đào đang nói chính là chuyện hôm Trương Tuyết Phù làm phẫu thuật, cô và Lục Thời Vũ đã chơi trò "dồn nhau vào tường".

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thư Nghi nhảy dựng lên nhưng lại hết đường chối cãi, đột nhiên, một suy nghĩ không thể tưởng tượng được đã phá tan mọi trở ngại để trồi lên mặt nước, Lục Thời Vũ nói có ý với cô, không phải là đang đưa ra ám chỉ nào đó chứ.

Lúc trước, lý do cô chia tay với Lục Thời Vũ chẳng phải là vì đối phương đã nói sau lưng rằng cô chỉ có thể "Chơi qua đường mà thôi" à, bây giờ lại cảm thấy cô đơn, nên bắt đầu muốn hưởng thụ sự vui sướng của người trưởng thành rồi hả?

Rốt cuộc thì Thư Nghi cũng không thể ngồi yên được nữa, quyết định đích thân tìm đến Lục Thời Vũ nói chuyện rõ ràng. Mặc dù bề ngoài cô trông quyến rũ yêu kiều nhưng trong xương cốt lại là người vô cùng bảo thủ!

Vừa mới đứng lên, ngoài cửa đã truyền đến những tiếng ồn ào huyên náo, một người đàn ông đá cửa xông vào: "Bệnh viện này của các người đúng là cái thứ lừa đảo, gọi viện trưởng của các người ra đây!"

Thái độ như vậy, rõ ràng là tới để kiếm chuyện.

Nguyễn Đào căng da đầu đi qua: "Thưa anh, anh tới tìm ai ạ?"

"Tôi tới tìm viện trưởng của các người!" Người đàn ông kia nói.

"Muốn gặp viện trưởng của chúng tôi thì phải hẹn trước mới được, xin hỏi anh có hẹn trước không?" Thư Nghi nghiêng mình dựa vào khung cửa, nhướng mày nhìn người đàn ông ương ngạnh kia, giọng điệu có phần trào phúng.

"Đừng mở miệng nhắc tới quy tắc với tôi!" Mấy lời thô tục mới vung ra khỏi miệng được một nửa, người đàn ông ngẩng đầu nhìn thấy Thư Nghi, biểu cảm hung ác lập tức trở nên dâm đãng, anh ta tham lam liếc nhìn cơ thể Thư Nghi, ánh mắt ham muốn lộ liễu đó khiến Thư Nghi ghê tởm: "Mấy cô gái trong bệnh viện này quả thật rất ngon ngọt đó. Người đẹp này, chỗ này không có chuyện của em, mau kêu viện trưởng ra đây, bồi thường tiền cho chúng tôi là xong việc."

Dứt lời, người nọ túm một người phụ nữ từ phía sau ra: "Nhìn đôi mắt này đi, chúng tôi đã tới bệnh viện khác kiểm tra để chứng minh rồi, mí mắt không đối xứng, bầm tím và xưng tấy dưới da, nhãn cầu tách rời, thị lực của mắt phải giảm sút. Ca phẫu thuật các người thực hiện cho cô ấy đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến gia đình tôi, gọi viện trưởng các người ra đây nói chuyện với tôi, nếu không thì ra tòa gặp nhau."

Nhìn thấy người tới, Nguyễn Đào hít sâu một hơi, mở miệng nói: "Trương Tuyết Phù, sao… sao lại là cô?"

Không ai có thể ngờ được rằng người tới kiếm chuyện ngày hôm nay lại chính là người ngồi trong phòng tư vấn khóc lóc cầu xin ngày ấy

- Trương Tuyết Phù. 

Nguyễn Đào nói: "Lầm rồi, ca phẫu thuật thất bại của Trương Tuyết Phù không phải ở bệnh viện chúng tôi, chúng tôi chỉ giúp cô ấy phẫu thuật hồi phục mắt thôi."

Nghe vậy, chồng của Trương Tuyết Phù là Lý Thanh lại há miệng: "Cái gì mà không phải bệnh viện các người làm, hợp đồng phẫu thuật và chứng nhận chẩn đoán bệnh đều ở đây, còn có cả hóa đơn thanh toán với bệnh viện các người! Tôi không nói chuyện với các cô, cứ đứng chắn trước cửa thì đừng trách tôi không khách khí."

Nguyễn Đào như bị người ta chọc cho một đao, khuôn mặt quả táo đỏ bừng: "Rốt cuộc là chuyện quái gì vậy hả, Trương Tuyết Phù, cô cũng nên mở miệng nói gì đó đi chứ, viện trưởng của chúng tôi có ý tốt giúp cô làm phẫu thuật, sao giờ người sai lại là chúng tôi…"

Trương Tuyết Phù cúi đầu đứng phía sau người đàn ông, hai mắt đỏ tươi vẫn chưa khôi phục, mím môi, một câu cũng không chịu nói.

Cuối cùng, Thư Nghi cũng đã hiểu, viện thẩm mỹ tiến hành phẫu thuật cho Trương Tuyết Phù trước đây đã đóng cửa, bọn họ không thu được lợi ích gì, nên mới nhân cơ hội này tới đây để moi tiền, thật uổng công khi lúc trước cô còn nói tốt giúp loại người này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!