Vào ban đêm, cơn mưa bất chợt kéo đến nhưng tia chớp liên tục chiếu sáng cả màn đêm đen kịt, kèm theo tiếng sấm rền vang, bóng những cành cây đung đưa ngoài cửa sổ phản chiếu lên tường, giương nanh múa vuốt như những con quái vật ăn thịt người.
Thư Nghi đắp mặt nạ nằm trên giường, nghe tiếng mưa rơi lộp độp bên ngoài, chân phải bị bó như cái bánh bao gác lên gối. Cô vừa nhàn nhã ngâm nga vừa viết kế hoạch vào sổ.
Đúng vậy, lúc này cô đang ấp ủ một kế hoạch cực lớn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Một kế hoạch đánh sập các bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ.
Vốn dĩ cô đã định rộng lượng tha cho Lục Thời Vũ một con đường, không ngờ Lục Thời Vũ lại chủ động đến cửa khiêu khích cô.
Cô không biết là do chuyện cô muốn phẫu thuật thẩm mỹ khiến lòng hiếu kỳ của Lục Thời Vũ bị khơi dậy, hay là người này có mục đích khác, dù sao đối với cô mà nói, mục đích cô thuận nước đẩy thuyền chỉ có một, đó là để giải quyết tất cả những ân oán trong quá khứ!
Đang miên man suy nghĩ thì một hồi chuông điện thoại dồn dập cắt ngang màn đêm mưa gió, Thư Nghi vươn tay sờ soạng tìm điện thoại, nói "A lô" với đầu dây bên kia.
"Ngủ rồi à?"
Giọng nói khàn đặc biệt của người đàn ông khiến Thư Nghi giật mình, chiếc mặt nạ suýt chút nữa rơi ra. Cô trực tiếp gỡ nó xuống rồi ném qua bên cạnh, ngồi thẳng dậy, hỏi với giọng điệu không xác định: "Lục Thời Vũ?"
"Ừ."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lục Thời Vũ đứng bên cạnh cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn, nhìn những hạt mưa bên ngoài rơi xuống đất, bắn tung tóe thành những bông hoa dưới ánh đèn đường.
"Gọi muộn như vậy có chuyện gì?"
"Nhắc nhở em ngày mai đi làm."
Bóc lột nhân viên mới hả?
Trong lòng Thư Nghi khẽ phun trào, cô uống một hớp nước, chép miệng hai cái, cất giọng điệu cao ngạo: "Có lẽ không tiện lắm đâu, chân tôi vẫn chưa khỏe."
"Tôi biết." Trong đêm tối, giọng nói của Lục Thời Vũ đặc biệt trầm thấp: "Cho nên tôi cố ý thông báo cho em, sáng mai tám giờ, tôi đến nhà đón em, gặp dưới lầu."
"Khụ khụ..." Thư Nghi bị sặc nước sôi để nguội: "Lục Thời Vũ, anh có thể có chút nhân tính được không? Tôi vừa từ chức, còn chưa được một ngày nghỉ nào đâu!"
Lục Thời Vũ dựa vào khung cửa sổ, tháo bỏ sự nghiêm nghị ngày thường, trên mặt mang theo nụ cười: "Tôi mất đi một nhân viên tư vấn, em biết tôi sẽ tổn thất bao nhiêu tiền một ngày không?"
Lời này thật thú vị, Thư Nghi sờ sờ cằm: "Lục Thời Vũ, không phải anh muốn theo đuổi tôi lại lần nữa đấy chứ?"
"Ha!" Nghe vậy, Lục Thời Vũ như nghe được câu chuyện cười nào đó: "Không còn sớm nữa, mau ngủ đi, nằm mơ thì cái gì cũng có."
"Không phải là tốt đấy!" Thư Nghi mắng xong thì trực tiếp cúp điện thoại.
Nghe thấy tiếng máy bận, Lục Thời Vũ cũng có thể tưởng tượng ra được vẻ mặt tức hổn hển của Thư Nghi vào lúc này, ý cười nơi đáy mắt càng đậm hơn.
Thư Nghi tức giận, lật mạnh người, ký ức trôi về mùa hè năm đó.
Lần đầu gặp Lục Thời Vũ là vào kỳ nghỉ hè sau khi tốt nghiệp cấp ba. Mặt trời hôm đó nắng như thiêu đốt cả con đường, Thư Nghi mặc quần giả váy, đạp xe rất nhanh trên đường. Ở ngã rẽ, đột nhiên có một chàng trai cao lớn ôm một quả bóng rổ đi tới, vành nón hạ thấp che gần hết khuôn mặt, bên ngoài chiếc áo phông rộng là một chiếc áo khoác đen rộng thùng thình. Thấy người đối diện sắp đụng vào mình, Thư Nghi thốt lên rồi phanh gấp lại, bánh xe đang quay ở tốc độ cao không khỏi rung lắc dữ dội.
Giây tiếp theo, cô ngã xuống mặt đường nhựa nóng bỏng.
"Cậu không sao chứ?"
Đập vào mắt Thư Nghi là một đôi mắt đầy sự lo lắng. Nhiệt độ dưới cơ thể như muốn làm bỏng da cô, Thư Nghi vội vàng đứng dậy bất kể đau đớn. Chàng trai thấy thế thì giúp dựng lại chiếc xe đạp bị đổ, nhíu mày: "Cậu chảy máu rồi!"
Lúc này, phía sau chiếc quần màu xanh nhạt của Thư Nghi có một đóa hoa màu đỏ kiều diễm nở rộ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!