Thư Nghi xin nghỉ mấy ngày, trong lúc ở nhà nghỉ ngơi thì khua chuông gõ mỏ sắp xếp đi tìm nhà.
Hôm đó Thư Nghi bị Lục Thời Vũ dẫn đi, là Tề Phương đến khắc phục hậu quả nhưng đợi đến khi Tề Phương tới nơi thì phát hiện người đã không còn ở đó nữa, cũng không ai biết Lý Thanh đã đi đâu.
Thư Nghi buồn bực vì hôm đó không báo cảnh sát đến bắt Lý Thanh ngay, đồng thời cũng hơi lo lắng, bây giờ Lý Thanh đã biết nơi mình ở.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dù gì mình ở ngoài sáng đối phương ở trong tối, ngộ nhỡ Lý Thanh vẫn còn ác ý, Lục Thời Vũ cũng không thể nào ở bên cạnh mình mọi lúc mọi nơi.
Nghĩ đến Lục Thời Vũ, huyệt thái dương của Thư Nghi lại bắt đầu giật điên cuồng.
Khi Lục Thời Vũ ngẩng đầu, dùng vẻ mặt ban ơn nói muốn tái hợp với mình, phản ứng đầu tiên của Thư Nghi là xoay người bỏ chạy.
Sau khi tháo thạch cao, chân của cô đã khỏe mạnh chạy như bay, khiến Lục Thời Vũ sửng sốt không đuổi kịp.
Thư Nghi thật sự không biết rốt cuộc Nguyễn Đào đã nói gì, không ngờ lại khiến Lục Thời Vũ hiểu lầm rằng cô vẫn còn tình cảm với anh.
Quả thật bây giờ Lục Thời Vũ rất hấp dẫn nhưng cô cũng không ngốc đến mức tắm hai lần trên một dòng sông.
Trên màn hình máy tính hiển thị phần giới thiệu nhà cho thuê. Thư Nghi búi mái tóc dài bằng một chiếc đũa, mặc một chiếc áo phông rộng rãi, ngồi xếp bằng dưới sàn, suy nghĩ lung tung về mối quan hệ của hai người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chuông điện thoại bỗng reo lên, Thư Nghi giật mình, liếc nhìn tên người gọi rồi dứt khoát ấn nút từ chối.
Cô vừa mới thảnh thơi được hai giây, tiếng chuông khiến người khác khó chịu lại vang lên, Thư Nghi bĩu môi, cuối cùng vẫn ấn nút nghe máy: "Cái gì?"
"Lúc trước em vứt bỏ ân nhân cứu mạng rồi bỏ chạy, hôm nay lại không nghe điện thoại của ân nhân à?"
"Tôi chưa bao giờ nhìn thấy ân nhân nào mặt dày như vậy, ép người khác lấy thân báo đáp."
Nghe thấy tiếng cười trầm thấp của người đàn ông, cả người Thư Nghi nhất thời nổi da gà, luôn cảm thấy người này đang cố ý dụ dỗ mình.
"Em đã cân nhắc lời đề nghị của tôi chưa?"
"Không cần phải cân nhắc, mặc kệ Nguyễn Đào đã nói gì với anh cũng không tính, tôi không có suy nghĩ nhai lại cỏ, do đó anh hãy từ bỏ suy nghĩ này đi."
Lục Thời Vũ đáp: "Tôi biết rồi."
Thư Nghi bĩu môi, anh từ bỏ nhanh như vậy ư? E rằng người này chỉ thuận miệng nói mà thôi.
Cũng may lúc đó mình không nhất thời nóng đầu đồng ý, bằng không sẽ lặp lại bi kịch lần nữa. Nhưng ngoài nỗi vui mừng ra, trong lòng Thư Nghi vẫn còn cảm giác mất mát nhàn nhạt nhưng cô không muốn phân biệt cảm giác này.
Điện thoại còn chưa cúp, chuông cửa nhà Thư Nghi đã vang lên. Cô giật mình, bây giờ cô đang sống ở Bắc Thành, ai sẽ đến tìm cô vào giờ này chứ?
Lúc căng thẳng, Lục Thời Vũ lại trở thành chỗ dựa duy nhất của cô, cô khẽ nói: "Lục Thời Vũ, có người gõ cửa nhà tôi..."
Chẳng lẽ là Lý Thanh?
Thư Nghi rón rén nhìn ra ngoài qua mắt mèo, chẳng phải người đàn ông đang mỉm cười cầm điện thoại đứng ở cửa là Lục Thời Vũ à? Sắc mặt của cô khẽ thay đổi, dứt khoát mở cửa ra nói: "Anh có ý gì hả?"
Hôm nay Lục Thời Vũ mang kính bình thường gọng vàng, mặc áo sơ mi trắng, dáng vẻ lịch sự nho nhã, thấy vẻ mặt tức muốn nổ phổi của Thư Nghi thì nhếch miệng, cất điện thoại vào túi, lắc bình giữ nhiệt trong tay nói: "Mẹ tôi đã hầm cho em ít canh bồi bổ cơ thể, nên tôi tiện đường ghé qua đưa cho em."
Rốt cuộc Nguyễn Đào đã nói gì với Lục Thời Vũ, mà chỉ sau một đêm đã khiến người này thay đổi nhiều như vậy chứ.
Lục Thời Vũ bước vào nhà như rất quen thuộc, rồi liếc nhìn xung quanh, căn nhà đơn giản nhưng được trang trí rất ấm cúng sạch sẽ, hoàn toàn không có một chút dấu vết của đàn ông, khiến anh cảm thấy khá hài lòng.
"Hôm nay em cảm thấy thế nào?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!