Tuy rằng chủ nhân quán bar Rose trên danh nghĩa là Liễu Tư Dực, nhưng từ mua đến sửa chữa, thậm chí ở sau lưng xử lý phiền toái vẫn luôn là Lăng Thiên Dục.
Quán bar là cô giao cho Liễu Tư Dực, tất cả doanh thu đều thuộc về bản thân nàng, kinh doanh mở rộng như thế nào Lăng Thiên Dục cũng không hỏi đến, bắt đầu từ việc phụ trách quán bar, Lăng Thiên Dục không hề chuyển tiền cho Liễu Tư Dực, cũng là bắt đầu từ quán bar, Liễu Tư Dực bắt đầu bày thiên phú kinh người ra.
Bất kể học pha chế rượu, nhạc cụ hay là luyện tập Sanda, thậm chí học cách lắc xúc xắc và nghe xúc xắc, đều là dễ như trở bàn tay.
Người Lăng Thương Âm coi trọng, là Trương Tiểu Võ quản lý quán bar Rose, cậu là trợ thủ đắc lực của Liễu Tư Dực, phụ trách quản lý công việc liên quan đến quán bar, mỗi lần quán bar xảy ra khách hàng nữ bị đùa giỡn hoặc là chuyện đánh nhau ẩu đả, cậu đều sẽ tự mình ra mặt giáo huấn người gây chuyện, cho nên Lăng Thương Âm đối với cậu nhất kiến chung tình.
"Nhị tỷ, chị có biết quán bar nổi tiếng này không?"
"Có nghe lướt qua, chưa từng đi, như thế nào? Rất thú vị sao?" Lăng Thiên Dục cố ý hỏi.
"Đó cũng không phải nói là thú vị, tam quan thực chính một quán bar, sau khi đi vào chị sẽ không đành lòng ầm ĩ, sẽ an tâm hưởng thụ âm nhạc, phẩm rượu, cuộc sống về đêm ở đó không giống những quán bar khác, khách hàng dường như không ở đó để trút bầu tâm sự, có một loại sức hút thần kỳ, có thể cho người ta đắm chìm bên trong. Dù sao bầu không khí rất thần kỳ, mấu chốt là bà chủ rất đẹp đó nha."
Lăng Thương Âm nói mặt mày hớn hở, Lăng Thiên Dục chỉ là dương nhàn nhạt ý cười, bà chủ có đẹp hay không, cô tự nhiên rõ ràng nhất.
Lăng Thiên Dục nghiêm túc nghe Lăng Thương Âm khen ngợi Liễu Tư Dực.
"Vị Hồng tỷ này a, ở quán bar thập phần loá mắt, tự pha chế rượu thành phong cách, lạnh lùng lại không câu nệ tiểu tiết, ngẫu nhiên cùng khách hàng đua rượu, còn có thể đàn tấu nhạc cụ, mấu chốt là còn độc thân nha, chị không biết có bao nhiêu người ảo tưởng, có cả nam lẫn nữ, rất nhiều người đều vì một lần thấy phong thái của cô ấy đâu."
Lăng Thương Âm lại nói tiếp thao thao bất tuyệt, Lăng Thiên Dục nghe cũng là hưởng thụ, luôn không tự giác nhếch khóe môi lên, mạc danh đột nhiên sinh ra cảm giác tự hào.
Trong viện thời gian thanh thiển, người hầu thấy hai vị tiểu thư trở về, pha một ấm trà ngon, bưng tới điểm tâm tinh xảo. Lăng Thương Âm thấy có người tới lập tức câm miệng, đi rồi về sau bắt đầu nói sang chuyện khác khen Trương Tiểu Võ đẹp trai, rất MAN, thân thủ rất tốt, cùng trước kia giống như phiếm hoa si.
Lăng Thiên Dục thản nhiên mà uống trà, ăn điểm tâm, thoạt nhìn kiên nhẫn mà nghe, thật ra là vào tai này ra tai kia, trải chăn nhiều như vậy cuối cùng mục đích chỉ có một.
"Cho nên Nhị tỷ, đêm nay chị bồi em đi một chút nha?" Lăng Thương Âm rốt cuộc thiết nhập vấn đề chính.
"Đêm nay không được, chị ở lại bồi ông nội chơi cờ." Lăng Thiên Dục trực tiếp từ chối, thứ sáu mỗi tuần chỉ có cô sẽ ngủ lại ở nhà, bồi Lăng Xương Khiếu chơi cờ, xem tin tức, thảo luận thời sự, hoặc là làm người nghe kinh kịch của ông, ba năm như một ngày, chưa từng vắng họp.
Làm cháu gái "để đó không dùng", cô vẫn luôn là lấy thân phận người rảnh rỗi tẫn hiếu tâm, bị người tam phòng tứ phòng châm chọc vuốt mông ngựa, nhưng lại tìm không thấy bất kỳ nhược điểm nào của cô, tất cả dã tâm và thủ đoạn đều giấu đến chỗ sâu nhất, không ai có thể nhìn trộm, ngay cả Lăng Xương Khiếu đều nhìn không thấu.
"Vậy ngày mai chị bồi ông nội a, thiếu một đêm lại không có việc gì."
"Ngày mai chủ nhật, thứ hai phải đi làm, chị phải về nhà mình."
Lăng Thương Âm gãi gãi đầu, buồn bực mà nói: "Vậy em đi xin ông nội!" Dứt lời cô nàng gọi quản gia Lâm Hoàn tới, "Lâm thúc, ông nội ở đâu? Đưa tôi đi tìm ông."
"Lão gia ở sân golf, tôi đây liền đưa cô đi." Lâm Hoàn tất cung tất kính, làm lão quản gia của Lăng gia, ông luôn tận tâm tẫn trách, trước khi dẫn Lăng Thương Âm đi, ông thật sâu liếc mắt nhìn Lăng Thiên Dục một cái.
Lăng Thiên Dục treo ý cười nhàn nhạt, ngồi vào một bên trên ghế tựa, tránh đi vị trí giám sát trong viện, nhìn như thảnh thơi mà lướt di động, nhưng thực ra cô đang điều chỉnh việc giám sát quán bar ngày hôm đó.
Di động của cô kết nối với cameras của Rose, mỗi ngày cô đều có thể nhìn những gì xảy ra ở quán bar, vì vậy cô có thể giải quyết trước những rắc rối. Đa số thời điểm cô cũng tránh mà không thấy, chỉ có lúc Liễu Tư Dực đến, cô mới có thể luôn mở ra hình ảnh theo dõi.
Hình ảnh ba ngày trước, rất dễ dàng điều ra tới, căn cứ thời gian như lời Lăng Thương Âm, Lăng Thiên Dục thấy được tất cả hình ảnh, xác thật như lời cô nàng nói. Nha đầu này, xác thật sẽ không dễ dàng nói dối, chỉ là đầu nóng vội mà thôi, nhưng Lăng Thiên Dục bố trí phòng vệ đối với tất cả mọi người trong nhà này, mặc dù thoạt nhìn em gái này không có nửa điểm uy hiếp, cô cũng sẽ không hoàn toàn thả lỏng, rốt cuộc tứ phòng còn có Ngũ đệ.
Cô mở ra cửa sổ chat, click mở khung chat Trương Tiểu Võ: Đêm nay cô ấy có đến không?
Trương Tiểu Võ phản hồi: Đến, đại thiếu gia muốn tới.
Lăng Thiên Dục mắt gian hiện lên một tia kinh ngạc, cô chậm rãi ngồi thẳng thân thể, mặt không đổi sắc, sẽ không bị bất luận phát giác gì tới cô biểu tình biến hóa.
Cô như suy tư gì đó, đây không giống tác phong của Đại ca, ngày hôm qua mới vừa quen biết Hồng Tâm, hôm nay lại muốn đến? Nhanh như vậy khởi tâm tư không nên a...
"Hẹn lô ghế dài hay là hẹn Hồng tỷ?"
"Hẹn lô ghế dài, đã thông báo cho Hồng tỷ."
Lăng Thiên Dục xem xong liền đem nội dung tin nhắn toàn bộ xóa bỏ, hơn nữa biết Trương Tiểu Võ cũng sẽ thanh trừ khung chat, hơn nữa là vĩnh viễn không có cách khôi phục thiết trí. Cô chưa bao giờ lấy thân phận khách hàng đến Rose, nếu Lục muội vừa lúc muốn cho cô hỗ trợ theo đuổi soái ca, đúng lúc Đại ca cũng ở đó, thật đúng là hiếm có được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!