Chương 50: (Vô Đề)

Đoàn người vừa trở về, Thành Lệ và Mạc Thế Di cũng không gấp gáp muốn Ba Tùng và Hứa Thanh Thuỷ kiểm tra thân thể cho họ. Thành Lệ dùng bữa cùng mấy người họ xong thì mang Hứa Ba đi. Vì thế Nguyệt Bất Do rất buồn bực, vì sao Thành Lệ lại muốn dẫn Hứa Ba đi? Thành Lệ trả lời là hắn cảm thấy Hứa Ba rất thú vị, mang về giải buồn. Nếu không phải tự Hứa Ba nguyện ý, Nguyệt Bất Do tuyệt đối sẽ ném Thành Lệ ra ngoài cửa, cứu Hứa Ba thoát khỏi hang hùm.

Nguyệt Bất Do và Mạc Thế Di tạm thời ở lại đây. Có họ ở cùng, Hứa Thanh Thuỷ và Ba Tùng còn đang lạ nước lạ cái cũng âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Trời đã bắt đầu mùa đông, bên ngoài sớm tối. Nguyệt Bất Do ở trong phòng Ba Tùng nói vài câu với hắn trong chốc lát, rồi mới mặt mày hớn hở kéo Mạc Thế Di quay về phòng họ, cũng bảo người hầu nấu nước cho họ, hắn muốn tắm rửa. Mạc Thế Di tự nhiên biết hắn muốn làm cái gì, trong mắt mang ý cười.

Đi vệ sinh trước một chút, Nguyệt Bất Do liền kéo Mạc Thế Di gấp gáp tới phòng tắm. Thành Lệ chuẩn bị mọi thứ họ cần trong căn nhà này, có cây cầu nhỏ bắc qua dòng nước, cũng có phòng tắm rộng rãi, cũng đủ cho hai người họ tắm uyên ương. Đương nhiên, hôm nay Nguyệt Bất Do không có tâm tình tắm uyên ương, sớm tắm sạch sẽ rồi "làm chính sự" mới là quan trọng.

Ngồi trên ghế nhỏ bên cạnh bể, ánh mắt Nguyệt Bất Do cong cong. Mạc Thế Di ngồi phía sau hắn, đang rất nghiêm túc kì lưng cho hắn. Mái tóc đã gội sạch sẽ được một cây trâm gài lên đỉnh đầu, nghĩ đến vừa rồi Mạc Thế Di mới gội đầu cho mình, ánh mắt Nguyệt Bất Do lại càng cong.

Nước ấm chảy ào trên lưng, Nguyệt Bất Do lên tiếng: "Để ta kì cho ngươi."

Người phía sau vỗ lên cái lưng sạch sẽ của hắn, xoay người: "Đến đây đi."

Nguyệt Bất Do lập tức xoay lại, cầm lấy chiếc khăn đã được giặt sạch. Nhìn tấm lưng dày rộng của Mạc Thế Di, Nguyệt Bất Do kìm lòng không đậu ôm lấy.

Thân thể Mạc Thế Di khẽ chấn động, vật nam tính giữa khố có xu thế ngẩng đầu. Không giống như lần đầu tiên, Mạc Thế Di cũng không áp chế dục vọng của mình, y cầm tay Nguyệt Bất Do, thanh âm khàn khàn: "Đêm nay, chúng ta sẽ làm chuyện sinh đứa nhỏ."

"Được!"

Nguyệt Bất Do buông tay ra, kì lưng cho Mạc Thế Di, động tác có chút nhanh. Khoé miệng Mạc Thế Di hơi nâng lên, tim đập thình thịch.

Kế tiếp hai người ai cũng không nói chuyện, dù là Mạc Thế Di hay Nguyệt Bất Do, vật nam tính giữa khố hai người cũng không mềm rũ như thường ngày, nhưng hiển nhiên cả hai đều không có ý định ở trong này tắm uyên ương. Tắm sạch rồi, Nguyệt Bất Do đẩy đẩy Mạc Thế Di: "Ngươi trước đi ra ngoài đã."

"Xảy ra chuyện gì?" Mạc Thế Di trần trụi ôm lấy Nguyệt Bất Do, vuốt ve thân thể hắn.

Hơi thở Nguyệt Bất Do có chút không xong, nhưng vẫn kiên quyết nói: "Ngươi trước đi ra ngoài, ta còn có chút việc. Ngươi đừng hỏi."

Nguyệt Bất Do không để y hỏi, Mạc Thế Di nghĩ nghĩ, buông hắn ra: "Được, ta về phòng trước."

Nhanh chóng gật đầu, Nguyệt Bất Do lại đẩy đẩy y, thúc giục Mạc Thế Di đi nhanh lên. Lau khô thân thể, Mạc Thế Di mặc quần áo vào nhanh chóng rời đi. Y vừa đi, Nguyệt Bất Do nhanh chân nhảy lên khóa trái cửa, rồi mới mau chóng trở lại cạnh bể. Bên cạnh bể có một chậu nước sạch, là Nguyệt Bất Do để riêng lại. Liếm liếm miệng, một tay Nguyệt Bất Do lần tới khe mông của mình, cắn răng.

Quay đầu nhìn cửa phòng tắm đóng chặt, Mạc Thế Di phi thân thẳng đến phòng bếp. Bảo đại nương phòng bếp đổ một chậu nước ấm cho y, y bê chậu nước nhanh chóng trở về phòng của mình và Nguyệt Bất Do, đóng cửa, khóa trái. Đi vào phòng ngủ, y đặt bồn nước xuống đất, cởi quần áo. Mím môi, y vò ướt một chiếc khăn lụa sạch, rồi mới lau hướng về phía mông mình. (WTF???)

Nguyệt Bất Do đã trở lại, trên giường, một người nửa nằm ở đó, thân thể trần trụi, nửa thân dưới che khuất trong chăn. Cười hì hì với người nọ, Nguyệt Bất Do chạy đến bên giường hai ba cái liền cởi hết quần áo của mình, nhanh chóng nhảy lên giường. Buông màn, Nguyệt Bất Do chui vào trong ổ chăn nằm xuống, chu miệng.

"Tóc vẫn còn ướt."

Đã biết người này sẽ không lau khô, Mạc Thế Di lấy cái khăn to đã sớm chuẩn bị tốt, một tay nâng Nguyệt Bất Do dậy, tháo trâm gài tóc của hắn xuống.

"Nhanh lên nhanh lên." Người nào đó đợi không kịp.

"Trước phải lau khô tóc đã." Hôn môi Nguyệt Bất Do để hắn nhẫn nại, động tác trên tay Mạc Thế Di rất nhanh.

Cúi thấp đầu, ánh mắt Nguyệt Bất Do cong cong, nói: "Ngoài nương ta, chưa từng có người nào lau tóc cho ta cả."

"Vậy sau này ta sẽ lau cho ngươi."

"Được!"

Tâm tình bất đồng, lúc này nghe được Nguyệt Bất Do nói "Ngoài nương ta……", Mạc Thế Di chỉ cảm thấy đau lòng khó nhịn. Người này ngoài nương hắn ra, không có người nào đối tốt với hắn cả. Mạc Thế Di càng thêm kiên định quyết tâm, y sẽ đối tốt với Nguyệt Bất Do, y muốn sủng hắn, thương hắn, để ánh mắt hắn thường xuyên cong cong như thế này.

Tóc đã hơi khô, Nguyệt Bất Do nóng vội giật chiếc khăn trong tay Mạc Thế Di ra ném khỏi giường, rồi mới ôm Mạc Thế Di xoay người nằm xuống, người đã ở phía trên hắn rồi, hắn lập tức chu cái miệng.

Trong mắt, nơi khoé miệng Mạc Thế Di đều là nụ cười, ngậm lấy môi Nguyệt Bất Do, y liếm một cách vô cùng ôn nhu. Tách hai chân ra, để Mạc Thế Di có thể thoải mái ghé vào người mình, Nguyệt Bất Do kích tình khó nhịn vuốt ve thân thể Mạc Thế Di, khối thân thể so với hắn cường tráng hơn rất nhiều.

"Ưm……" Mạc Thế Di, nhanh lên.

Dường như nghe thấy tiếng nội tâm Nguyệt Bất Do thúc giục, Mạc Thế Di hôn chậm rãi xuống phía dưới, đầu lưỡi khiêu khích trái thù du đã đứng thẳng của Nguyệt Bất Do. Hai tay ôm lấy đầu Mạc Thế Di, đầu óc Nguyệt Bất Do rối loạn, cũng không biết là muốn vứt bỏ sự mê loạn trong đầu ra hay là khát vọng Mạc Thế Di thưởng thức thật sâu.

"Mạc Thế Di……"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!