Chương 29: Phó bản Vực sâu [2] (sửa bug)

Rất nhanh, mọi người bèn cùng đến cửa thứ hai.

Một con báo săn màu đen cao chừng 4 – 5 mét đang quỳ rạp trên đất, thân thể cao to của nó cản lối vào hẻm núi. Thấy có người xâm lấn lãnh địa của mình, nó mở ra cặp mắt đỏ như máu, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ âm u, cứ như thợ săn đang đe dọa con mồi. Rồi khi nó chầm chậm đứng dậy, chiều cao càng lên gấp đôi, mang đến cho người ta một thứ cảm giác áp bách vô cùng.

Lại khỏi nói đến trên ngọn núi phía sau nó, còn đứng rất rất nhiều kiểu chó săn, mỗi đôi mắt đều đỏ như máu, một rừng chi chít, liếc qua đã khiến người ta rùng cả mình sởn cả gáy.

[Thế giới] Khói Lửa Ngày Hè: Đìu móa, quái lắm thế này…… hơi bị ghê người quá rồi đấy?

[Thế giới] Về Biển: Con báo đang bò ra kia to thế, đứng lên cũng phải 7, 8 mét ấy nhở?

[Thế giới] Thập Niên: Vuốt con báo này còn to hơn cả đầu tuôi nữa…… Bị nó vồ phải đau lắm cho xem……

[Thế giới] Bờ Ruộng: Các đại lão cố lên, các anh thế nào cũng làm được!

"Tiểu Tứ T (tank) chính, Coca T phụ, những người khác khống chế dame đánh chậm thôi, dù thế nào cũng đừng OT, nhất định phải chú ý Lưỡi Dao Gió của BOSS. Nữa là, lúc BOSS triệu hồi quái nhỏ, tất cả tụ lại cạnh Bạch Nhiễm, Bạch Nhiễm mở đàn liệu trước tiên." Dạ Kiêu dựa vào kinh nghiệm trước đó, quyết định đấu pháp.

Trang bị của Ấm Lạnh Bốn Mùa chưa chắc đã mạnh hơn Coca, song xét về tố chất thân thể cùng với tốc độ phản ứng thì Coca tuyệt đối không thể so được, vậy nên tốt hơn là để hắn đảm nhận T chính, chống đỡ con BOSS này. Mà T phụ Coca, có được kĩ năng kéo thù hận AOE, khi BOSS triệu hồi quái nhỏ, cậu ta có thể tiếp nhận thù hận quái nhỏ nhanh hơn, để tránh gây thương vong lên đội viên khác.

Thuật Thánh Quang của Bạch Nhiễm có thể duy trì 15 giây, chỉ cần bọn họ có thể dọn sạch quái nhỏ trong vòng 15 giây, là có hy vọng giết chết con BOSS.

Mọi người: "Đã rõ!"

Tất cả nhanh chóng bổ sung buff, cũng không còn sức nhấm nháp món ngon trên tay, ăn ngấu nghiến cho xong, lập tức hoàn tất công tác chuẩn bị chiến đấu.

Nương theo hiệu lệnh của Dạ Kiêu, Ấm Lạnh Bốn Mùa tiên phong vọt lên, trường kiếm trong tay hắn bổ xuống tạo thành một vết thủng trên thân BOSS Báo Săn.

BOSS Báo Săn bị chọc giận, lập tức cào một nhát về phía hắn, Ấm Lạnh Bốn Mùa nâng khiên lên cản, vẫn không thể tránh khỏi bị lực mạnh của Báo Săn đẩy lùi mấy bước.

Những người còn lại đều chưa nhúc nhích, cần phải đợi Ấm Lạnh Bốn Mùa kéo vững thù hận của BOSS mới được. Chức nghiệp trong game chú trọng thế cân bằng, chức nghiệp có Lực công kích càng cao, thì Lực phòng thủ cũng càng thấp, một khi loạn thù hận, những chức nghiệp tấn công đó e là không đỡ nổi một vuốt của BOSS, Phòng thủ của Mục sư tốt hơn bọn họ chút xíu, nhưng cũng cùng lắm được hai vuốt là tèo.

Ấm Lạnh Bốn Mùa: "OK rồi!"

Dạ Kiêu: "Lên!"

Thoáng chốc, đủ loại kĩ năng được tung ra, đập như điên lên người BOSS.

"Grào!" BOSS bị chọc điên dựng người lên, sau đó vồ tới trước một nhát, mặt đất lập tức kịch liệt chấn động, sóng khí cuộn lên xô ngã cả đám chưa kịp phòng bị, đồng thời lượng máu cũng trượt xuống một đoạn dài.

Có điều mọi người đều phản ứng lại bò dậy rất nhanh, hơi lùi ra sau một chút, để tiện cho Mục sư bơm máu.

Nhiễm Kỳ cùng Phụng Thiên dùng Thuật Trị Liệu nhanh nhẹn bơm đầy máu cho bọn họ, có lẽ hai người đã thương lượng phân công xong, cũng không xảy ra tình trạng bơm máu trùng một người. Dù trong tình huống này, một chiêu Thuật Thánh Quang là có thể bơm đầy máu mọi người, song CD của Thuật Thánh Quang là 5 phút, ai cũng không thể bảo đảm trong 5 phút ấy BOSS sẽ không bất ngờ triệu hồi quái nhỏ, do đó kĩ năng trị liệu AOE vẫn nên để dành cho thời điểm mấu chốt.

Dạ Kiêu vừa tấn công, vừa cẩn thận phân tích và ghi chép trong đầu, dựa trên thông tin về cơ chế của BOSS mà Nhiễm Kỳ cung cấp trong phó bản trước, anh mới nghĩ kĩ năng của BOSS chắc là có liên quan đến lượng máu, hơn nữa mỗi lần tung đòn, hẳn sẽ có dấu hiệu, chỉ cần nắm giữ cơ chế của BOSS, là có thể né được kĩ năng tấn công dame rát của nó, xác suất sống sót của đoàn đội tất nhiên cũng được nâng lên rất nhiều.

Nhớ lại động tác trước khi BOSS dựng người lên ban nãy, Tắc Kè Hoa Ma Hóa ở Mỏ Quặng Đá Đen trước đó cũng từng dùng kĩ năng tương tự, lúc ấy bọn họ cùng nhảy lên, né đòn của nó, có lẽ lúc này đây cũng có thể thử xem có thể tránh bị trúng chiêu hay không.

Dạ Kiêu: "Lần sau thấy nó dựng lưng lên, hẳn là đang định tấn công bằng Sóng Khí, khi đó tất cả canh đúng thời cơ để nhảy lên, có lẽ sẽ không bị đánh gục."

"Được."

Khi lượng máu của BOSS giảm xuống mốc 80%, nó đột nhiên cong lưng, dường như đang nén lực lại trong hai giây, quanh thân bất chợt phóng ra tám nhát Lưỡi Dao Gió rất lớn, mang theo uy thế muốn chém thành hai nửa lao vụt về phía mọi người.

"Né nhanh!" Dạ Kiêu nhìn kĩ hướng đánh úp của Lưỡi Dao Gió, một phát tóm lấy Nhiễm Kỳ cách đó không xa, mang theo cậu suýt soát né tránh công kích của Lưỡi Dao Gió.

Lưỡi Dao Gió lướt qua bọn họ, cuốn theo gió rét ập lên mặt, mang đến cơn đau như bị dao cạo.

Thật ra Dạ Kiêu nhắc rất kịp lúc, song vẫn khó tránh khỏi có người trúng đòn, ví dụ như Ấm Lạnh Bốn Mùa và Cố Lạc, thêm vài chức nghiệp cận chiến gần BOSS nhất. Suy cho cùng Lưỡi Dao Gió của BOSS phóng theo hình quạt, những người ở xa, chỉ cần thấy rõ quỹ đạo Lưỡi Dao Gió phi lên, là có thể né đòn kịp thời, nhưng với ai gần BOSS, Lưỡi Dao Gió chi chít hơn, thì không tránh được, chỉ có thể cắn răng chống đỡ.

May mà chưa xuất hiện bạo kích, Mục sư nhanh chóng bơm đầy máu cho mọi người, lại bắt đầu tiếp tục dồn dame.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!