Chương 22: Tự động nhặt

Cấp bậc quái vật phó bản này đều từ cấp 25 trở lên, bởi vậy cũng khá giàu, cùng lúc ngã xuống, nổ được không ít tiền đồng và vật liệu.

Lần này không đợi Nhiễm Kỳ đi nhặt, Tiểu Bạch cũng đã vẫy cánh nhỏ bay qua, thoáng cái nhặt hết đồ trên mặt đất rồi.

"Chức năng Tự động nhặt này của Tiểu Bạch lợi hại ghê! Nhanh thật đấy!" Đám Linh Mặc lập tức trợn mắt há hốc mồm.

Bé rồng con dường như biết bọn họ đang khen mình, kiêu ngạo ưỡn cái ngực nhỏ bay về.

"Làm tốt lắm." Nhiễm Kỳ cười vươn tay xoa đầu nhóc con, có sự hỗ trợ của nhóc con, cậu không cần tự mình nhặt đồ nữa, cứ thế,… trừ Dạ Kiêu, sẽ không ai biết Bạch Nhiễm đại lão cậu là một "Đại vương Nhặt rác" rồi!

Đương nhiên, bản thân Nhiễm Kỳ cho rằng cậu chỉ là quản gia khá cần kiệm mà thôi.

"Chít chít!" Bé rồng con thích thú cọ cọ tay cậu.

Bé rồng đen vẫn luôn ngồi rỗi trên vai Dạ Kiêu chợp mắt nâng mi, tỏ vẻ hờ hững quay phắt đi.

Nhiễm Kỳ: "……"

Chẳng lẽ đúng là người nào nuôi Thú cưng nấy? Ngay đến Tiểu Hắc rõ là có chức năng Tự động nhặt cũng không thèm nhặt đống "rác" này sao?

Bỏ qua đoạn nhạc đệm nhỏ này, mọi người tiến thẳng vào sâu trong mỏ quặng, rất nhanh đã tới hang động của Tắc Kè Hoa Ma Hóa – BOSS đầu tiên trong phó bản, có thể thấy một con tắc kè rất lớn cao chừng 3 mét đang nằm rạp trên đất say ngủ, một khi họ tiếp cận, BOSS Tắc Kè Hoa sẽ lập tức phát động tấn công với bọn họ.

"Lúc Tắc Kè Hoa đánh phải cẩn thận, mọi người cố gắng đứng tách nhau ở các hướng khác nhau, không nên cách quá gần, cũng đừng rời quá xa." Trước khi vào trận, Dạ Kiêu dặn dò cả đám.

Tốc độ di chuyển của Tắc Kè Hoa rất chậm, nhưng phương thức tấn công của nó là lợi dụng lưỡi của chính mình tấn công kẻ địch. Tốc độ tấn công của lưỡi nó cực kì nhanh, nhoáng lên tựa chớp giật, nếu đứng quá gần nó, e rằng còn chưa kịp phản ứng đã bị lưỡi nó đâm xuyên rồi.

Lực công kích của BOSS Tắc Kè Hoa rất cao, nếu bị tấn công trúng nhược điểm, bị bạo kích, chắc chắn sẽ chết. Hơn nữa nó còn có hai kĩ năng tấn công AOE, cũng cực kì khiến người ta đau đầu.

Khi bụng Tắc Kè Hoa phồng lên, chính là sắp sửa phun Nọc Độc, nó không chỉ phun ra ngay trước mặt mình, còn sẽ lắc đầu vẫy đuôi phun độc xung quanh, sau khi Nọc Độc được phun vào không khí, còn lưu lại trên không trung vài giây, hình thành sương độc tương đối rộng, dính phải sương độc cũng sẽ trúng độc.

Độc của BOSS tất nhiên khác với quái nhỏ, một khi trúng độc, máu tụt cực cực nhanh, người chơi bình thường tụt máu năm giây là tèo.

Thuật Tinh Lọc của Nhiễm Kỳ đúng là có thể giải độc rất ổn, nhưng Thuật Tinh Lọc cũng có CD, lỡ có hai người trúng độc cùng lúc, Nhiễm Kỳ cũng chỉ có thể cứu một mà thôi.

Vì thế trước khi Tắc Kè Hoa sắp sửa phun độc, tất cả mọi người kể cả Cố Lạc cần lập tức vòng đến sau lưng nó, đồng thời di chuyển theo động tác quay đầu của nó, để tránh bị đánh trúng.

(Ở đây có bug, bởi vì các đoạn sau lại miêu tả Cố Lạc là tank, phải đứng trước BOSS để kéo thù hận, ăn cả độc của nó luôn, chắc tác giả gõ nhầm "ngoại trừ" thành "kể cả", ừm, tôi đặt chú ý thế thôi)

Mặt khác nó còn biết nhảy lên không, lúc rơi xuống đất sẽ tạo ra chấn động rất lớn, nên khi BOSS sắp hạ xuống, bọn họ phải nhảy lên cùng lúc, không thì sẽ bị đập choáng trên đất, không cục cựa được trong 5 giây, mà 5 giây đã quá đủ cho BOSS đoàn diệt bọn họ.

Dù độ khó của BOSS Bản Kinh nghiệm được hạ thấp, nhưng không chịu nổi xác suất bạo kích của con BOSS Tắc Kè Hoa này thật sự quá lớn. Cẩn thận có thể dùng thuyền vạn năm, chẳng ai muốn thất bại trong cái bản đơn giản thế này, bởi vậy lúc đánh bọn họ phải chú ý và cẩn thận. May mà phần lớn bọn họ đều là chức nghiệp viễn trình, chỉ cần luôn nhanh chóng đi vị né đòn của BOSS là được, chức nghiệp cận chiến cần chú ý vòng ra sau tấn công.

Cuối cùng con Tắc Kè Hoa này còn có một tuyệt chiêu giữ mạng, nó có thể nhờ vào việc đổi màu thân thể, khéo léo hòa làm một với hoàn cảnh xung quanh. Ánh sáng mỏ quặng mờ căm, sau khi nó đổi màu thân thể, nhìn qua như biến mất vào hư không vậy. Nó sẽ thừa lúc ngụy trang, nhanh chóng hồi máu, lúc này các người chơi cần phải nhanh tìm ra vị trí của nó, cắt đứt trạng thái hồi máu đó, nếu không công kích trước đó của bọn họ sẽ thành lãng phí hết.

"Đã rõ!"

Mọi người kiểm sơ trạng thái của từng người, sau khi xác nhận không có vấn đề, Cố Lạc mới tiến lên mở quái.

Tắc Kè Hoa khi Cố Lạc đến gần, thoáng chốc mở mắt, đôi nhãn cầu một trên một dưới lồi ra xoay một vòng 360 độ, cuối cùng mới dùng tư thái từ trên cao nhìn xuống hướng về phía bọn họ.

"Á á á á! Tại sao bọn BOSS luôn khủng bố thế chứ!" Cố Lạc vừa tấn công, vừa không nhịn nổi càu nhàu.

Vẻ ngoài Tắc Kè Hoa Ma Hóa đúng là có hơi ghê, lớp da rắn chắc màu xanh vàng mọc mụn hạt cả người, tròng mắt rất lớn, con ngươi lại rất nhỏ, khi bị nó nhìn đăm đăm, có cảm giác bị động vật máu lạnh theo dõi, hơn nữa hai cái nhãn cầu của nó còn có thể xoay sang các hướng khác nhau, cái cảm giác quái đản và nguy hiểm này, khiến Cố Lạc sởn da gà da vịt đầy người.

"Ha ha, gan nhỏ thế mà chơi Chiến sĩ gì chứ." Truy Hồn cười nhạo không khoan nhượng.

"Tui có muốn chơi đâu, hệ thống bẫy tui đấy chứ……" Cố Lạc trề mỏ trách cứ, song công kích trên tay chưa từng ngừng lại, rất nhanh đã kéo ổn thù hận của BOSS. Lưỡi BOSS không ngừng vươn ra chẳng khác gì lò xo, nhưng mỗi lần đều bị Cố Lạc chắn lại bằng khiên.

Những người khác cũng thừa dịp bắt đầu dồn dame, dưới sự tấn công hợp lực của mọi người, cây máu của BOSS tụt xuống rất nhanh, khi thanh máu giảm tới mốc 800%, bụng nó dần dần gồ lên, miệng hơi mở to, rõ ràng là dấu hiệu sắp phun độc. (Không biết tác giả có gõ thừa số 0 không, tôi nghĩ ở đây phải là 80% chứ nhỉ?)

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!