Ông ơi. Bạch Tiểu Hồ nũng nịu gọi.
Lão hồ ly làm ngơ.
Ông ơi. Bạch Tiểu Hồ lại gọi lần nữa.
Lão hồ ly hừ một tiếng rồi quay đầu đi không thèm để ý.
Ông ơi. Bạch Tiểu Hồ tiếp tục gọi.
Lão hồ ly vẫn không đoái hoài gì.
Lý Tử Khiêm đi tới hành lễ: Chào ông ạ.
"Ta đâu phải ông ngươi!" Lão hồ ly rốt cuộc đã chịu nói chuyện.
Lý Tử Khiêm xấu hổ sờ mũi:
"Ông của Tiểu Hồ thì tất nhiên cũng là ông cháu rồi ạ."
Lão hồ ly tức giận dựng râu trừng mắt.
"Hôm nay cháu tới để cầu hôn." Lý Tử Khiêm chân thành nói.
Lão hồ ly nhíu mày:
"Ta chỉ có cháu trai chứ không có cháu gái, ngươi muốn cầu hôn ai?"
Lý Tử Khiêm cung kính nói:
"Đương nhiên là Tiểu Hồ rồi ạ."
Lão hồ ly càng nhíu mày chặt hơn, trừng mắt lạnh lùng nhìn Lý Tử Khiêm nửa ngày mới nói: Nam nam không được!
Lý Tử Khiêm: Tại sao ạ?
Cái này...... Lão hồ ly suy nghĩ sâu xa:
"Thế gian này nam nữ mới là thiên đạo, nam nam là trái thế tục."
Cháu không sợ.
Lý Tử Khiêm chân thành nói.
Lão hồ ly khẽ giật mình, trầm ngâm một lát.
"Người và yêu khác đường."
Lý Tử Khiêm nhíu mày trầm mặc.
Lão hồ ly nheo mắt ý vị thâm trường nhìn hắn:
"Hết lời để nói rồi chứ gì."
Thì sao ạ? Lý Tử Khiêm hỏi lại.
Thì sao? Lão hồ ly cười:
"Ngươi chỉ là con người có tuổi thọ mấy chục năm, sinh lão bệnh tử, ngươi lấy gì so với cháu ngoan của ta?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!