Chớp mắt đã qua mấy tháng.
Tiểu hồ ly khôi phục pháp lực, hiện giờ đã lấy lại hình người.
Lý Tử Khiêm càng ngắm tiểu hồ ly tuấn tú này càng thích.
Sợ tiểu hồ ly nhàm chán nên cố ý dạy y viết chữ, cầm bút lông dạy tiểu hồ ly viết tên mình: Bạch Tiểu Hồ.
Sau đó lại dạy y viết tên hắn: Lý Tử Khiêm.
Tử Khiêm, Tử Khiêm. Bạch Tiểu Hồ mỉm cười gọi.
Lý Tử Khiêm. Lý Tử Khiêm sửa lại.
Bạch Tiểu Hồ quay đầu nhìn Lý Tử Khiêm, nhoẻn miệng cười rồi cuối cùng vẫn gọi: Tử Khiêm.
Lý Tử Khiêm nhíu mày không nói gì, xem như đã chấp nhận.
Lý Tử Khiêm bị phu nhân gọi đi, để lại một mình Bạch Tiểu Hồ ở thư phòng.
Bạch Tiểu Hồ cầm bút lông chấm mực rồi nắn nót viết xuống tờ giấy trắng tên mình và tên thiếu gia tuấn mỹ.
Nhìn tên hai người trên tờ giấy, y nở nụ cười, đôi mắt cong cong.
Ngươi viết đó à? Lý Tử Khiêm bỗng nhiên xuất hiện hỏi y.
Bạch Tiểu Hồ gật đầu cười.
Lý Tử Khiêm khen:
"Không tệ, trẻ nhỏ dễ dạy."
Bạch Tiểu Hồ biết Lý Tử Khiêm đang khen mình nên không nhịn được thẹn thùng.
Tháng Bảy oi bức, tháng Tám chưa đến.
Dạo này ban đêm hơi lạnh.
Ăn cơm tối xong, Lý Tử Khiêm đang định ngủ thì cửa phòng bị Lý phu nhân mở ra.
Bạch Tiểu Hồ trên giường lập tức dùng thuật ẩn thân trốn đi.
Mẹ. Lý Tử Khiêm gọi.
Ừ. Lý phu nhân là tiểu thư dòng dõi thư hương, dù đã đứng tuổi nhưng vẫn có khí chất nho nhã, bà chậm rãi ngồi xuống ghế rồi nói:
"Khiêm nhi, hôm nay mẹ đã nói với con thế nào, con cho mẹ câu trả lời đi, đừng cứ lần lữa mãi như thế."
Lý Tử Khiêm cau mày trầm ngâm:
"Mẹ...... Giờ con chưa nghĩ đến việc này."
Nghe vậy Lý phu nhân tỏ vẻ không vui:
"Con đã ba mươi rồi, lúc nào mới định cân nhắc hả?"
"Tiểu thư Chu gia đẹp cả người lẫn nết, con cứ đồng ý là được rồi, còn kén chọn gì nữa?"
"Lỡ Chu tiểu thư chướng mắt con thì sao?" Lý Tử Khiêm viện cớ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!