Nhẹ nhàng hôn lên khóe môi Lãnh Y, cảm giác tê dại còn chưa kịp trở lại, đôi môi mềm mại đã rời đi. Lãnh Y nhìn khuôn mặt yêu dã đặc biệt của Hồ Mộ Y, ánh mắt dần mê ly.
"Y Y, để cho tôi yêu em, được không?"
"Mộ Mộ –"
Mặt Lãnh Y bị Hồ Mộ Y giữ trong tay, hai mắt thâm tình nhìn nàng, gương mặt chân thành. Cổ họng Lãnh Y như bị cái gì chặn lại, nói không nên lời. Lãnh Y chậm rãi cúi đầu, trái tim ẩn ẩn nhức nhối. Có ai không cần một tình yêu đến, có ai không hy vọng cùng người mình yêu nắm tay đến già? Nhưng nếu không thể chịu nổi nỗi đau khổ khi mất đi tình yêu, vậy thì nàng tình nguyện không cần tình yêu này.
Hồ Mộ Y hoang mang nhìn Y Lãnh Y, nàng rõ ràng có thể cảm giác được Lãnh Y động lòng, vậy thì giờ lại là vì sao……
Y Lãnh Y ôm lấy chính mình, lùi lại vài bước, hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn Hồ Mộ Y thật sâu: "Mộ Mộ, cho em thêm một tháng nữa được không? Để em suy nghĩ rõ ràng tất cả, rồi sẽ cho chị một đáp án phụ trách."
"Đáp án phụ trách?" Hồ Mộ Y nhìn Lãnh Y lặp lại, đôi con người xoay loạn.
Lãnh Y nhìn ra Hồ Mộ Y do dự, sợ nàng lại rời đi vô thanh vô tức như lần trước, liền giữ chặt tay nàng, run giọng nói: "Mộ Mộ, chị phải tin tưởng em, em nhất định sẽ hết lòng giữ lời hứa."
"Cho tôi một đáp án phụ trách?"
"Phải!"
"Thật sao? Ha ha, Y Y, em thật tốt quá!" Hồ Mộ Y mạnh mẽ giật tay lại, Lãnh Y bất ngờ không kịp đề phòng, ngã vào lòng nàng.
Hồ Mộ Y hưng phấn ôm lấy Lãnh Y, vui sướng quay vài vòng: "Y Y, em nói phải giữ lời đấy!"
"Cho tôi đáp án phụ trách? Với tôi mà nói đáp án ấy chính là trở thành người của tôi."
"……"
Y Lãnh Y bị nàng quay đến đầu choáng váng, căn bản không biết Hồ Mộ Y nói gì, thật vất vả chân mới chạm đất, còn chưa kịp phản ứng thì cái miệng rộng đã áp sát lại, căn bản không có kỹ xảo gì đáng nói, chỉ là ngậm lấy môi mừng dùng sức liếm không thôi.
"Uhm – Mộ –"
"Y Y, đừng nhúc nhích. Vì chứng minh em là hết lòng giữ lời hứa, tôi quyết định trước thực hiện chút –"
"Hồ Mộ Y!" Y Lãnh Y nổi giận, người này thật sự là cho chút ánh mặt trời liền tỏa sáng!
Hồ Mộ Y buông Lãnh Y ra, ngẩng đầu, ngửa mặt đáng thương nhìn Y Lãnh Y thăm dò.
Lãnh Y không chịu nổi ánh mắt ai oán kia của nàng, liền xoay người thu dọn tài liệu vứt vừa bãi trên bàn, không nhìn nàng nữa, cũng mượn thời gian này để bình ổn lại trái tim đập dữ dội không quy tắc.
Hồ Mộ Y nhìn bóng dáng Lãnh Y, đôi mắt nheo lại, mắt đầy tính toán, hừ hừ, Y Y, em chờ đó, chờ một tháng sau tôi phải khiến em cầu xin tôi yêu em!
Y Lãnh Y như thể biết được mà xoay phắt lại, tay dùng sức gõ một chút lên đầu Hồ Mộ Y: "Cái bộ dáng háo sắc này của chị là lại muốn nảy ra ý định hư hỏng gì???!!! Nếu để em biết được thì chị cứ đợi mà xem, còn ngẩn ra đó làm gì? Mau xử lý văn kiện đi, chỗ đó còn một xấp kìa!"
Hồ Mộ Y ôm đầu đi tới ghế giám đốc, cúi đầu cắn răng. Tôi đổi ý rồi, Y Y, tôi muốn "yêu" em, "yêu" đến khiến cho em sau này không dám nói chữ "không" với tôi nữa!
Lãnh Y thu dọn mớ tại liệu trên bàn xong, quay đầu liếc bộ dáng cắn răng đáng yêu của Hồ Mộ Y, cúi đầu, một tia cười ôn nhu vương vấn nơi khóe môi.
***
Sáu giờ đúng giờ Bắc Kinh, nhà đại tỷ.
"Mặc kệ! Dựa vào cái gì mà muốn ta biến thành mèo, không được!" Vị Ương vung cánh tay cãi nhau với Hồ Liễu. Dựa vào cái gì chứ? Dựa vào cái gì mà lão bà của tiểu Hồng đến mọi người đều có thể gặp mà cố tình nàng lại phải biến thành mèo mập đây? Đây không phải là bắt nạt người khác sao?
Hồ Liễu liếc nhìn đồng hồ trên tường, đầu đầy mồ hôi. Hồ Linh ngồi ở sô pha vẫn vẻ mặt đạm mạc như trước. Lôi Thiên Thụ chớp đôi mắt to đứng một bên xem cuộc chiến.
"Tiểu miêu, ngoan, tại Y Lãnh Y đã gặp nàng rồi." Hồ Liễu kiên nhẫn khuyên giải.
"Nếu tiểu miêu đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Y Lãnh Y, nàng nhất định sẽ hỏi chuyện của Hồng nhi, nếu không đáp được, nàng sẽ nghi ngờ!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!