Chương 39: (Vô Đề)

Hai chữ phong sát nói thì đơn giản, thao tác lại vô cùng phiền toái.

Vũ Tu là nghệ sĩ độc lập, muốn tất cả các thương hiệu đều đồng loạt hủy hợp đồng với cậu ta thì chỉ có thể lợi dụng những mối quan hệ của Thiệu Chấn Húc, hơn nữa còn phải để Thiệu Chấn Húc đứng ra trả tiền phạt vi phạm hợp đồng cho tất cả những thương hiệu này.

Có một số hợp đồng là do Thiệu Chấn Húc âm thầm thúc đẩy, xử lý ắt đơn giản, nhưng phần lớn hợp đồng không liên quan đến ông ta nên phải tốn không ít công sức.

Mỗi khi gặp phải một thương hiệu "khó chơi" thế này, khối lượng công việc của Lâm Dục Thư lại tăng lên, bởi vì với tư cách là CEO của công ty quản lý gia đình Thiệu thị, y phải khống chế chi phí chi tiêu cho việc "phong sát Vũ Tu", còn phải thay Thiệu Chấn Húc suy nghĩ xem nên trích từ khoản mục nào để trả số tiền phạt vi phạm hợp đồng khổng lồ đó.

Sau hai tuần bận rộn, dần dần, trên đường cái cơ hồ không còn bóng dáng Vũ Tu.

Phần lớn tài nguyên của Vũ Tu đều bị Thiệu Chấn Húc chặn lại, chỉ còn lại một số thương hiệu nhỏ lẻ là chưa đưa ra câu trả lời chắc chắn, không biết là do khá thân thiết với Vũ Tu hay là vì muốn vòi thêm tiền phạt.

"1,17 tỷ…"

Nhìn con số cuối cùng trên bảng, Lâm Dục thở hắt ra một hơi thật dài, ngã lưng lên ghế.

Thiệu Chấn Húc sẵn lòng bỏ ra bao nhiêu tiền để phong sát Vũ Tu đều là do y quyết định, bởi vì một kẻ siêu giàu như Thiệu Chấn Húc có khi còn chẳng nắm rõ bằng y rằng bản thân ông ta rốt cuộc có bao nhiêu tiền.

Miễn là không tổn hại đến lợi ích của tập đoàn, Lâm Dục Thư cố gắng tăng ngân sách lên, coi như là âm thầm trợ giúp Vũ Tu.

Chờ khi sự tình lắng xuống, hơn một tỷ tiền phạt vi phạm hợp đồng này sau khi trừ đi thuế, sẽ rơi vào túi của Vũ Tu.

Cho dù nửa đời sau cậu ta chỉ ngồi chơi cũng không cần lo ăn mặc nữa, chỉ là không biết liệu cậu ta có thể thản nhiên chấp nhận kết quả như vậy hay không…

Điện thoại rung lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Lâm Dục Thư. Đỗ Vũ Phi gọi tới.

"Đàn anh?" Y nhấn nút nghe, ngồi thẳng dậy.

"Gần đây có bận không?" Đỗ Vũ Phi hỏi, "Hình như bên em đã xảy ra không ít chuyện."

Quan hệ giữa Thiệu Chấn Húc và Vũ Tu chưa được công khai, đa phần mọi người chỉ nghĩ là Vũ Tu có lẽ đã chọc phải một người không nên chọc.

Lâm Dục Thư khó hiểu hỏi: "Đàn anh còn quan tâm đến những thứ này sao? "

"Đương nhiên quan tâm." Đỗ Vũ Phi nói, "Nghe nói bất động sản Vĩnh Tinh và Phương Thiên lại không chia tài sản nữa?"

Hóa ra là chuyện này.

Cũng không biết có phải thấy được thành ý của Thiệu Chấn Húc hay không, Phương Lan không còn tính toán chi li về vấn đề phân chia tài sản, cũng không yêu cầu tái cấu trúc công ty nữa, những dự án hợp tác nào giữa bất động sản Vĩnh Tinh và Phương Thiên nên tiếp tục thì vẫn cứ tiếp tục.

Cứ như vậy, thủ tục ly hôn của hai người tiến triển vô cùng thuận lợi, nếu không có gì bất ngờ thì hôm nay sẽ hoàn thành đăng ký ly hôn.

Kết quả là, trong trò hề ly hôn này, Phương Lan đã trở thành người chiến thắng lớn nhất.

Thiệu Chấn Húc phấn đấu nửa ngày lại chẳng kiếm được cái gì, phải bồi thường vô ích hơn một tỷ tiền vi phạm hợp đồng, mà Vũ Tu cũng bị bố đẻ của mình làm cho tiêu tán sự nghiệp.

Thu lại suy nghĩ, y nói: "Cùng hợp tác mới tốt cho cả hai bên. "

"Đúng vậy." Đỗ Vũ Phi phụ họa một câu, lại hỏi, "Lúc trước mấy mảnh đất mà tổng giám đốc Phương muốn lấy đi Vậy là đã trở lại trong tay Vĩnh Tinh rồi sao?"

Quá trình ly hôn của Thiệu Chấn Húc và Phương Lan không ngày nào không chiếm sóng truyền thông.

Đỗ Vũ Phi hẳn là vẫn luôn chú ý tới chuyện này.

"Đó vốn là đất của Vĩnh Tinh."

"Cái này đương nhiên anh biết." Đỗ Vũ Phi cười cười, dùng giọng tán gẫu nói, "Vậy sau đó vẫn tiếp tục thế chấp để vay sao? Có lẽ cũng có thể dùng nó theo một số cách khác."

"Như thế nào?" Lâm Dục Thư cũng dùng giọng điệu tán gẫu, nửa đùa nửa thật nói, "Đàn anh cũng đang để ý mấy mảnh đất đó sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!