Chương 18: (Vô Đề)

Bên tai vang lên tiếng búng tay tạch tạch, Lâm Dục Thư mới định thần lại.

Y thầm than một tiếng "Không xong!", vội tập trung nhìn vào mặt hắn. Tống Khải Minh như cười như không nhìn y.

"Nhìn được không?" Hắn hỏi.

Đây đã không phải là lần đầu tiên y sơ sẩy trước mặt Tống Khải Minh, chẳng hiểu sao lại có cảm giác hố mãi thành quen… Y hất cằm lên, che giấu vẻ chột dạ: "Tôi tìm anh có việc."

—— chỉ cần bản thân không xấu hổ, kẻ lúng túng sẽ là đối phương.

Có lẽ là không thấy y phản ứng như trong dự đoán, Tống Khải Minh lập tức có chút chán nản, xoay người nói: "Vào đi."

Dép lê của nhà mình vẫn còn đặt ở cửa trước, Lâm Dục Thư đi vào chân, theo sau Tống Khải Minh: "Anh xem tin tức chưa?"

"Tin tức gì?" Tống Khải Minh tiếp tục đi về phía phòng ngủ.

"Thiệu Chấn Húc sắp ly hôn." Lâm Dục Thư theo sát hắn, "Đừng nói là anh còn chưa biết."

Tống Khải Minh đi vào phòng ngủ, không nhanh không chậm cầm lấy chiếc áo cộc ném ở cuối giường, tròng lên người: "Nghe nói chú hai còn có cả con riêng."

Dáng người gây mất tập trung vừa bị che đi, Lâm Dục Thư cuối cùng không cần khống chế ánh mắt của mình nữa: "Anh biết đấy không phải cái cần nói."

Tống Khải Minh không thể nào đoán không ra giá cổ phiếu sẽ giảm, nhưng hắn né tránh chủ đề này, chỉ mải hóng hớt chuyện nhà chú hai. Phản ứng này gián tiếp chứng minh suy đoán của Lâm Dục Thư là đúng – Tống Khải Minh quả nhiên sẽ không từ bi hỉ xả, chủ động giúp Vĩnh Tinh vượt qua cửa ải này.

"Cậu thực sự còn muốn đứng đó à??" Tống Khải Minh tùy tiện đút hai tay bên hông, nhìn y.

"Tôi còn chưa nói tới chuyện chính sự —— "

Còn chưa nói xong, Lâm Dục Thư đột nhiên trừng lớn hai mắt, vội vàng xoay người đi.

Bởi vì… Tống Khải Minh đột nhiên kéo khăn tắm trên hông ra.

"Ý tôi là, cậu còn định đứng đó xem tôi thay quần sao?"

Ốc Ốc tất nhiên nghe không hiểu, khẽ gặm gặm tay y chơi đùa.

Một lát sau, Tống Khải Minh từ trong phòng ngủ đi ra, nửa người dưới mặc một cái quần dài màu xám rộng rãi.

Hắn mở tủ lạnh lấy ra hai bình soda, đưa một bình cho y: "Nói đi, chuyện chính sự gì?"

"Vụ thu mua." Lâm Dục Thư nhận lon nước, "Ngày mai có thể ký không?"

"Không thể." Tống Khải Minh đuổi Ốc Ốc xuống khỏi sofa, ngồi xuống bên cạnh y.

Câu trả lời của hắn không có chút nào cho phép thương lượng. Lâm Dục Thư đoán hắn sẽ từ chối, lại không ngờ sẽ tuyệt tình như thế.

"Điều kiện." Y nói.

"Còn chưa nghĩ ra." Không gấp gáp như Lâm Dục Thư, Tống Khải Minh nhàn nhã thong dong đổi kênh trên TV, như thể đang nghĩ xem ngày mai ăn gì.

Lâm Dục Thư đành phải chủ động ra điều kiện: "Công ty con sẽ để anh toàn quyền phụ trách, Thiệu Quang Kiệt sẽ không nhúng tay."

Tống Khải Minh vẫn không có phản ứng gì: "Rồi sao?"

TV nhảy sang kênh bóng đá, tiếng hò hét cổ vũ khiến phòng khách tức thì ồn ào. Lâm Dục Thư nhíu mày, nhẫn nại nói: "Những quyết định có liên quan tới S

-power, anh cũng sẽ có một phiếu quyền phủ quyết."

Tống Khải Minh tỏ ra có chút xíu hứng thú: "Nói cách khác, tôi có thể hoàn toàn làm chủ chuyện của S

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!