"Cắt!"
Giọng nói của đạo diễn Trần vang lên trên trường quay, cắt ngang Kỷ Lộ đang nhảy múa.
Ánh mắt trống rỗng của Vũ Tu bỗng chốc tập trung, chỉ thấy đạo diễn Trần đang cầm loa lớn tiếng gọi hắn: "Tiểu Vũ, cậu nhìn đi đâu đấy? Bây giờ, cậu là đang trốn sau cửa sổ nhìn trộm Trần Huy luyện múa, không bảo cậu ngây người được chứ?"
Biết mình không nên phân tâm, Vũ Tu hơi lúng túng, mím môi: "Xin lỗi, quay lại đi ạ."
"Được rồi, chúng ta nghỉ ngơi một lát đi." Đạo diễn Trần nói: "Các cậu qua đây cho tôi."
Bộ phim đã chính thức bấm máy được ba ngày, nhưng hai nhân vật chính vẫn chưa tiến vào trạng thái. Không đề cập đến bầu không khí mập mờ, cảm giác của hai người giống như là người lạ mới quen nhau không được bao lâu... giống như hai người ngoài đời vậy.
"Tiểu Kỷ thì thôi, cậu ấy không có nhiều kinh nghiệm đóng phim." Đạo diễn Trần đau đầu nhìn Vũ Tu, "Cháu có chuyện gì vậy?"
Vấn đề của Vũ Tu lớn hơn Kỷ Lộ, hắn diễn Trương Tuấn là người động tâm trước, nhưng ánh mắt hắn nhìn Kỷ Lộ lại không có chút cảm xúc nào, giống như so với Bồ Tát trong miếu còn thanh tâm quả dục hơn.
Hắn cũng không tiện nói ra nguyên nhân mất tập trung, chỉ có thể tạm thời tìm cớ: "Nắm bắt tâm lý nhân vật không được tốt ạ."
"Tôi biết, các cậu đều không quen đối tượng thích là con trai." Đạo diễn Trần nói, "Thật sự không được thì các cậu coi đối phương là con gái thử xem?"
Kỷ Lộ liếc mắt nhìn Vũ Tu, có chút buồn cười nói: "Tôi coi cậu ấy là con gái chắc là hơi khó."
Mà Vũ Tu lại lắc đầu, nói: "Đây không phải là phim tình cảm bình thường, không thể diễn như vậy."
Đạo diễn Trần hỏi: "Sao lại không thể?"
"Cháu và anh ấy nên cố gắng hết sức để thể hiện tâm lý của đồng tính luyến ái, chứ không phải là diễn giải nhân vật từ góc nhìn của tình yêu khác giới." Vũ Tu nói, "Diễn xuất như vậy sẽ không đúng."
"Thằng nhóc này lớn thật rồi, còn biết nghĩ như vậy."
Đạo diễn Trần chính là đạo diễn đã quay Ba ơi, đừng đi, là thật sự nhìn Vũ Tu lớn lên.
Hắn lại nói: "Cháu cũng đừng chỉ nói ngoài miệng, có ý tưởng đương nhiên là chuyện tốt, nhưng cũng phải có khả năng thực hiện mới được."
"Vâng." Vũ Tu gật đầu, "Cháu sẽ nhanh chóng điều chỉnh."
Thời gian nghỉ ngơi còn chưa kết thúc, đạo diễn Trần đã đi điều chỉnh máy móc, Kỷ Lộ trò chuyện với Vũ Tu: "Cậu không phải gay, sao mà thể hiện tâm lý của gay được?"
"Đoán đi." Vũ Tu không nói nhiều.
"Thật ra..."
Kỷ Lộ dường như có chuyện muốn nói nhưng còn chưa nói xong, Đổng Vưu đã xuất hiện bên cạnh Vũ Tu, vỗ vai hắn, ý bảo hắn đi tới nơi vắng người nói chuyện.
Vũ Tu lập tức đứng dậy, đi theo sau Đổng Vưu, hai người đi qua nhân viên công tác ở trường quay, đi tới một gốc cây không người.
"Chú liên lạc với anh trai của Tiểu Diệp." Đổng Vưu nói, "Anh ta nói cháu không cần phải lo lắng, Tiểu Diệp sẽ không để tâm đâu."
Vũ Tu rũ mắt xuống, mím môi, trầm mặc một lúc lâu, mới mở miệng nói: "Anh ấy nói như vậy sao?"
"Đúng vậy, anh trai cậu ấy nói, sẽ không để tin đồn liên quan đến Tiểu Diệp lan truyền đi, cháu cứ yên tâm 100% đi."
"Ý cháu là Diệp Ngữ Thần." Vũ Tu nói, "Anh ấy nói anh ấy sẽ không để tâm sao ạ?"
"Hình như là vậy." Thật ra, Đổng Vưu cũng không chắc lắm, dù sao lời nói truyền hai lần, chắc chắn không thể nào chính xác từng chữ, "Dù sao cũng sẽ không gây phiền phức gì cho cậu ấy."
Vũ Tu lại trầm mặc, Đổng Vưu nhận ra tâm trạng hắn không tốt, ngập ngừng nói: "Cháu không liên lạc được với Tiểu Diệp sao?"
"Liên lạc thế nào?" Vũ Tu bình tĩnh nói, "Chúng cháu chia tay hơn ba năm, đột nhiên cháu tới tìm anh ấy nói Em muốn xào CP với người khác, anh có thể sẽ bị lôi ra xào cùng à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!