Chương 36: Hôm nay đến lượt anh

Hừm.

Nhìn Vũ Tu ngủ say ở bên cạnh, Diệp Ngữ Thần không khỏi có chút buồn phiền.

Không nên như vậy.

Anh nhường Nam 1 cho Vũ Tu diễn, ý định ban đầu chỉ là muốn Vũ Tu chạm đến rồi thôi cho thỏa nguyện, nhưng ai ngờ Vũ Tu lại diễn toàn bộ, lăn qua lăn lại đến tận bốn giờ đêm mới buông tha anh.

Lần đầu tiên trong tưởng tượng của Diệp Ngữ Thần là anh dữ dội bền bỉ, lợi dụng kỹ xảo cao siêu của anh khiến Vũ Tu hoàn toàn khuất phục anh.

Chứ không phải bị hắn làm cho không ngừng cầu xin tha thứ.

Nhưng nhìn khuôn mặt ngủ say của Vũ Tu, Diệp Ngữ Thần dần dần ôn hòa lại.

Vũ Tu thật sự mệt mỏi, ngủ rất say, Diệp Ngữ Thần chạm nhẹ vào lông mi của hắn, hắn cũng không có bất kỳ phản ứng gì.

Anh còn nhớ mình đã từng xem một cuộc thảo luận trong Tieba, hỏi có bạn trai rất đẹp trai là trải nghiệm gì, Diệp Ngữ Thần cảm thấy mình có quyền phát biểu ý kiến, ví dụ như bây giờ, anh nhìn Vũ Tu cũng không nỡ chớp mắt.

Thời gian không còn sớm, phải mau chóng nghỉ ngơi mới được. Nhưng...

Thắt lưng của anh có chút khó chịu.

Vừa rồi, lúc làm anh mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng những cảm thụ khác quá mức mãnh liệt, hắn cũng không thèm để ý tới.

Bây giờ sau khi dừng lại, cảm giác khó chịu càng lúc càng rõ ràng, anh đúng là đang bị đau thắt lưng.

Đây không phải lần đầu tiên.

Khoảng hai tháng trước, cơn đau này cũng xuất hiện một lần sau khi anh luyện múa, lúc đó anh cảm thấy thắt lưng hơi đau, nghỉ ngơi vài ngày thì cơn đau hoàn toàn biến mất.

Sau đó triệu chứng này thỉnh thoảng sẽ xuất hiện, nhưng chỉ cần dán hai miếng thuốc cao là có thể giảm đau, cũng không nghiêm trọng gì.

Lúc đầu, Diệp Ngữ Thần cũng không quá để ở trong lòng bởi trên người luyện múa nhiều năm đều có một ít vết thương, chỉ là nếu biết trước sẽ bị Vũ Tu giày vò như vậy, anh chắc chắn sẽ mang theo mấy miếng thuốc cao tới đây mới được.

Cuối cùng, cơn buồn ngủ đã chiến thắng sự khó chịu, chờ Diệp Ngữ Thần tỉnh lại, cơn đau ở thắt lưng của anh đã biến mất, bầu trời bên ngoài cũng đã sáng. Vũ Tu để lại bữa sáng và một tờ giấy, rồi đi đến phim trường trước.

Diệp Ngữ Thần suýt chút nữa thì quên mất mục đích đến đây của mình, vội vàng mặc quần áo và đi rửa mặt, sau khi ăn sáng xong, liền rời khỏi khách sạn đi tới địa điểm quay của phim trường.

Nhìn xung quanh, có rất nhiều kiến trúc với phong cách khác lạ trong phim trường, trên đường đều là diễn viên quần chúng và nhân viên công tác khiêng máy móc.

Diệp Ngữ Thần cũng không biết đoàn làm phim của Vũ Tu ở đâu, chỉ có thể đi lang thang trên đường, mà đúng lúc này, anh đột nhiên nghe thấy có người gọi mình: "Tiểu Diệp?"

Diệp Ngữ Thần nghe theo tiếng gọi quay đầu nhìn lại, thấy mỗi trợ lý của Vũ Tu, chú Đổng Vưu.

Chắc là anh đội mũ lưỡi chai của Vũ Tu nên bị chú Đổng Vưu nhận ra.

"Chú Đổng." Diệp Ngữ Thần đi tới.

"Sao cháu lại ở đây?" Đổng Vưu hỏi.

"Cháu đến thăm Vũ Tu." Diệp Ngữ Thần hỏi, "Bây giờ, cậu ấy đang ở đâu ạ?"

"Cháu đến khu D đi, phía trước cuối đường rẽ phải là được." Đổng Vưu nói, "Bây giờ, chú phải đi mua cà phê, chú mua một cốc cho cháu nhé?"

Giao hàng không thể đi vào trong phim trường, nhân viên chỉ có thể ra ngoài mua trực tiếp.

"Không cần đâu." Diệp Ngữ Thần đương nhiên không muốn làm phiền người khác, lại hỏi, "Bây giờ, Vũ Tu đang quay sao ạ?"

"Vừa mới quay xong cảnh hôn, đang nghỉ ngơi đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!