Chương 31: Cùng nhau tiến bộ

Nhà vệ sinh trong phòng ngủ của Vũ Tu rất lớn, những giọt nước xối xả từ vòi hoa sen nhỏ xuống sàn, có tiếng vang rõ rệt trong phòng tắm.

Diệp Ngữ Thần ngửa mặt lên, nhắm mắt lại, cảm nhận giọt nước nhỏ ở trên mặt, muốn làm cho đầu óc trống rỗng, nhưng cho dù thế nào thì anh cũng không làm được.

Anh vẫn còn nhớ trong Tieba có người chuyên viết bài phân tích, nói môi Vũ Tu mỏng dày vừa phải, rất thích hợp để hôn.

Lúc ấy, Diệp Ngữ Thần xem một lúc cũng không thể nào hiểu được tại sao lại có thể đi đến kết luận này, nhưng bây giờ sau khi tự mình trải nghiệm, anh đồng ý với kết luận này, không chỉ thích hợp để hôn, mà lúc hôn còn rất đẹp, bởi vì lông mi Vũ Tu sẽ rung nhè nhẹ theo động tác môi hắn, rung động đến mức khiến Diệp Ngữ Thần ngứa ngáy ở trong lòng.

Đáng ghét.

Nhận ra mình đang nhớ lại nụ hôn của Vũ Tu, Diệp Ngữ Thần gãi đầu lung tung.

Tại sao trước đây anh không phát hiện ra mình thích con trai nhỉ?

Nhưng trước đây bên cạnh Diệp Ngữ Thần thật sự không có ai như Vũ Tu, có thể khiến anh cam tâm tình nguyện thừa nhận hắn đẹp trai hơn anh, còn có chung sở thích với anh.

Nghĩ như vậy, được Vũ Tu thích... giống như là được lợi.

Không đúng, anh vui vẻ cái gì chứ?

Rõ ràng Vũ Tu mới là người được lợi thì có.

Diệp Ngữ Thần không muốn nghĩ về những điều này nữa, dù sao thì anh cũng đã đồng ý lời tỏ tình của Vũ Tu, thiệt thòi hay là được lợi cũng chẳng quan trọng.

Anh nhanh chóng rửa sạch bọt trên người, lúc này ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa của Vũ Tu: "Còn chưa tắm xong sao?"

"Xong rồi." Diệp Ngữ Thần tắt vòi hoa sen, đột nhiên phát hiện xung quanh không có khăn tắm, liền mở cửa phòng tắm hỏi, "Khăn tắm của em đâu?"

"Ở trong giỏ đựng quần áo bẩn." Vũ Tu nói, "Vừa rồi, em dùng xong liền ném vào đó."

Khăn tắm nhà Diệp Ngữ Thần sẽ được dì giúp việc bỏ vào máy giặt giặt sấy khô và khử trùng vài ngày một lần, nhưng thành thật mà nói, khăn tắm vốn là được dùng để lau người sau khi tắm, dù thế nào cũng sẽ không quá bẩn.

Anh nhìn trái nhìn phải, thấy giỏ đựng quần áo bẩn ở lối vào nhà vệ sinh, liền đi đôi dép lê ướt sũng qua đó.

"Cốc cốc." Ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ cửa của Vũ Tu, "Em lấy cái mới ở trong tủ quần áo cho anh."

"Không cần đâu!"

Diệp Ngữ Thần cầm lấy khăn tắm trong tay, thấy cửa nhà vệ sinh có dấu hiệu bị mở ra, không chút nghĩ ngợi giơ chân phải lên, định đá cửa đóng lại.

Nhưng giữa giỏ đựng quần áo bẩn và cửa vẫn còn một khoảng cách, hơn nữa dép lê trên chân Diệp Ngữ Thần cũng không chống trượt nên khi khi anh nhấc chân phải về phía trước, chân trái của anh đột nhiên trượt về phía sau, chờ anh lấy lại tinh thần thì anh đã bổ nhào trên mặt đất.

Trong nhà vệ sinh vang lên một tiếng rầm thật lớn, Vũ Tu vốn định chỉ mở một khe hở đưa khăn tắm vào, nhưng nghe thấy tiếng động, hắn vội vàng mở cửa ra, liền trông thấy Diệp Ngữ Thần hiện ra một chữ mã tiêu chuẩn trên mặt đất.

Vũ Tu: "...?"

Diệp Ngữ Thần: "..."

Diệp Ngữ Thần nhắm hai mắt lại vùi đầu xuống, vẻ mặt cuộc đời không còn gì luyến tiếc.

Cũng may khăn tắm vẫn còn ở trên tay anh, che đi bộ vị quan trọng, không đến mức khiến anh mất đi tôn nghiêm cuối cùng.

Ha ha một tiếng, Vũ Tu phá vỡ sự im lặng giữa hai người.

Hắn vốn định cố mím môi, muốn kiềm chế ý cười, nhưng bả vai của hắn run run biên độ càng lúc càng lớn, cuối cùng hắn không nhịn được, kéo khung cửa cười thành tiếng.

"Vũ Tu!" Diệp Ngữ Thần thẹn quá hóa giận từ trên mặt đất đứng lên, quấn khăn tắm quanh eo, "Em cười nữa thử xem?"

"Được, em không cười." Vũ Tu cố nén cười, nhưng khóe miệng vẫn vui vẻ nhếch lên, "Anh dẻo dai thật đấy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!