Trong ký túc xá của Diệp Ngữ Thần tích trữ rất nhiều sữa chua toàn là loại Vũ Tu đại ngôn.
Sau khi qua thử vai, Vũ Tu xin nghỉ phép đi quay phim, không ở trường một thời gian dài.
Kim chủ ba ba đưa sữa chua tới, hắn cũng không có cách nào xử lý, gần như tất cả đều được đưa cho Diệp Ngữ Thần.
Đúng lúc không kịp ăn sáng, Diệp Ngữ Thần tiện tay cầm một chai sữa chua, vội vàng khoác ba lô chạy đến thư viện của trường.
Gần cuối kỳ, Vũ Tu cuối cùng cũng quay chụp xong, trở về trường học.
Có một số môn học tự chọn kéo dài vài tuần đã kết thúc, hắn phải học bù và làm bài tập của những môn này, mà Diệp Ngữ Thần cũng có tiểu luận chưa viết, nên hai người liền hẹn gặp nhau ở thư viện vào ngày hôm sau Vũ Tu trở về trường học.
Ba năm đại học, Diệp Ngữ Thần lần đầu tiên tới đây.
"Cậu đã làm bài tập của môn Đánh giá và phân tích các tác phẩm kinh điển giữa phim điện ảnh và nguyên tác chưa?" Diệp Ngữ Thần đến muộn, vừa lấy máy tính vừa quay đầu nhìn màn hình máy tính của Vũ Tu, "Tôi có thể cho cậu tham khảo."
"Đã gửi cho giáo sư rồi." Vũ Tu nói.
"Cậu viết bộ phim nào?" Diệp Ngữ Thần hỏi.
"Ma giới." Vũ Tu nói, "Còn anh thì sao?"
"Tôi cũng vậy." Diệp Ngữ Thần dùng cùi chỏ huých Vũ Tu, "Cho tôi xem bài viết của cậu."
Vũ Tu mím môi: "Không."
"Ngại gì." Diệp Ngữ Thần nói, "Tôi cũng cho cậu xem."
Vũ Tu chần chờ một chút, dường như bị thuyết phục: "Được."
Hắn kéo tệp tài liệu vào hộp thoại WeChat rồi gửi cho Diệp Ngữ Thần, anh lập tức mở ra xem, nhìn lướt qua thấy số chữ sáng loáng kia: "5.000 từ?"
Yêu cầu của giáo sư là 3.000 từ, Diệp Ngữ Thần viết một mạch đến 4.300 từ, còn tưởng mình đã viết nhiều, không ngờ Vũ Tu còn viết nhiều hơn anh.
"Ma giới rất dài, chỉ riêng phần khái quát cốt truyện đã mất 1.000 từ rồi." Vũ Tu nói.
"Đúng thật, tôi cũng khái quát rất lâu."
Diệp Ngữ Thần đọc lướt qua bài bút kí của Vũ Tu, không giống với bản thảo phát biểu đại diện sinh viên đậm đặc miệng lưỡi nhà quan, bài văn này có thể thấy rõ hơn cách hành văn của Vũ Tu.
Các câu của Vũ Tu tương đối ngắn gọn, ít ví von, gần gũi mộc mạc.
Nhưng logic bên trong đan xen, luận điểm chặt chẽ, đọc cảm thấy cực kỳ trôi chảy.
"Được nha." Diệp Ngữ Thần nhanh chóng đọc xong bài bút kí của Vũ Tu, "Cái này có gì mà ngại?"
"Không bằng anh." Vũ Tu nói.
"Cũng đúng." Diệp Ngữ Thần nghiêm túc gật đầu.
Vũ Tu không ngờ sự khiêm tốn của mình lại bị Diệp Ngữ Thần thuận theo, bị nghẹn một lúc, mới hỏi: "Bài viết của anh đâu?"
"À," Diệp Ngữ Thần lại nổi lên tâm tư chọc người, "Không tìm thấy tệp tài liệu."
Vũ Tu nhận ra mình bị lừa, nhíu mày: "Anh lừa tôi."
"Thật mà." Diệp Ngữ Thần nói, "Ngay cả email tôi cũng xóa mất rồi."
Tuy nói như vậy nhưng Diệp Ngữ Thần vẫn nhấp chuột vào thư mục lưu trữ bài bút kí.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!