Đương nhiên Thiệu Quang Kiệt nhận ra giọng Tống Khải Minh, nhíu mày, ý tứ không rõ nhìn về phía Lâm Dục Thư, hỏi: "Cậu đang gọi điện thoại với Tống Khải Minh?"
Con người khi đối mặt với tình huống mình không hiểu, luôn có khuynh hướng đưa ra lời giải thích hợp lý.
Thiệu Quang Kiệt dường như hiểu vì sao Lâm Dục Thư không phối hợp với anh ta, bởi vì đối phương là Tống Khải Minh, không tính là người ngoài, hơn nữa bản thân hai người cũng không hợp nhau.
Lâm Dục Thư không trả lời, đi thẳng ra mở cửa. Cậu sợ Tống Khải Minh gõ tiếp sẽ làm những người trong phòng khác ra nhìn.
Chốt vừa mở ra, cánh cửa bị một lực đẩy mạnh vào trong, thiếu chút nữa đập vào mặt Lâm Dục Thư.
Tống Khải Minh mặt đầy tức giận xông vào, nhưng khi nhìn thấy sau cửa là Lâm Dục Thư, hắn đè ba chữ "Thiệu Quang Kiệt" trở về, lo lắng nhìn Lâm Dục Thư hỏi: "Anh ta có làm gì em không?"
"Không có." Lâm Dục Thư chắn trước người Tống Khải Minh, ngăn tư thế muốn đánh nhau của hắn, hạ giọng nói: "Đừng kích động, bây giờ không phải lúc."
Thiệu Quang Kiệt từ ban công đi vào, thâm ý nhìn Tống Khải Minh: "Đêm hôm khuya khoắt cậu còn tìm Tiểu Lâm tổng giúp cậu làm việc?"
Nghe ý trong lời nói của anh ta, rõ ràng anh ta hoàn toàn tin tưởng Lâm Dục Thư, cho rằng bọn họ không có quan hệ gì, cuộc gọi từ Tống Khải Minh là bàn chuyện công việc.
Có lẽ ở trong mắt anh ta, đêm khuya Tống Khải Minh tìm Lâm Dục Thư làm việc nhưng bản chất cũng giống như anh ta, đều có động cơ thầm kín với Lâm Dục Thư.
Nói cách khác, anh ta cảm thấy mình và Tống Khải Minh bên tám lạng đàng nửa cân.
"Thiệu tổng, anh tự uống đi." Lâm Dục Thư đi tới bên vali, bắt đầu thu dọn hành lý: "Tôi đổi phòng khác."
"Cậu đổi phòng nào?" Thiệu Quang Kiệt nhíu mày, hiển nhiên bất mãn với thái độ của Lâm Dục Thư: "Ở đây còn phòng cho cậu đổi không?"
Trong thời gian diễn ra Diễn đàn Kinh tế Châu Á, các phòng hạng sang và hành chính từ khách sạn 5 sao trở lên đã được phân bổ cho các doanh nghiệp trong và ngoài nước.
Nội bộ doanh nghiệp sẽ căn cứ vào cấp bậc lãnh đạo, thân sơ và yêu cầu đặc thù, tiến hành phân bổ lần thứ hai.
Ví dụ như hai giám đốc điều hành tuy rằng không thuộc cùng một bộ phận, nhưng quan hệ vợ chồng, thư ký hành chính cũng sẽ an bài hai người ở chung.
Bởi vậy sau khi Thiệu Quang Kiệt cố ý sắp xếp, phòng của Lâm Dục Thư đã được định sẵn, nếu như cậu muốn đổi phòng thì phải phối hợp với những giám đốc điều hành khác, thậm chí còn phải phối hợp với các công ty khác, sẽ rất phiền phức.
Huống hồ vị thái tử gia Thiệu Quang Kiệt này cũng bằng lòng ở cùng một phòng với cậu, chẳng lẽ cậu còn tự cao tự đại, yêu cầu đổi phòng đơn sao?
Người Trung Quốc không có khuynh hướng làm trái với an bài tập thể, lúc đầu Lâm Dục Thư cũng như vậy, nhưng hiện tại đã không cần phải nhịn nữa.
"Cái này không phiền Thiệu tổng lo nghĩ." Lâm Dục Thư thu dọn tất cả hành lý, nói với Tống Khải Minh đang chờ bên cửa: "Đi thôi."
Nếu quyết tâm đổi phòng, dường như trước mắt Lâm Dục Thư có thêm vài một lựa chọn.
Một phòng tiêu chuẩn thấp nhất vài trăm tệ, còn phòng tổng thống 20 vạn, ngoại trừ tiếp đãi khách của Diễn đàn kinh tế, có thể khách sạn còn những phòng trống khác.
Nếu không, cậu có thể đến phòng Tống Khải Minh.
"Lâm Dục Thư." Dường như cuối cùng Thiệu Quang Kiệt cũng ý thức được tình huống không còn nằm trong tay anh ta, cau mày hỏi: "Cậu có chắc muốn rời khỏi chỗ tôi, đi cùng Tống Khải Minh?"
Lâm Dục Thư không trả lời, Tống Khải Minh nhận vali hành lý của cậu, nhìn Thiệu Quang Kiệt, nói: "Tự lo cho mình đi."
Thiệu Quang Kiệt không cam lòng, cao giọng: "Cậu có biết cậu chọn sai phe không?"
Trả lời Thiệu Quang Kiệt là tiếng đóng cửa không chút do dự của Lâm Dục Thư.
Muốn nói phe phái, thực ra Lâm Dục Thư đã chọn từ lâu, chỉ là gần đây cậu vẫn lừa gạt Thiệu Quang Kiệt, tạo ảo giác cho anh ta mà thôi.
Dù sao đứng ở góc độ Thiệu Quang Kiệt, anh ta có ưu thế tuyệt đối, thật khó hiểu tại sao Lâm Dục Thư lại bỏ rơi anh ta.
"Có lẽ anh ta sẽ đi mách ông ngoại." Tống Khải Minh đưa Lâm Dục Thư về thẳng phòng: "Chúng ta suy nghĩ lý do chối trước đã?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!